CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 129

Trong lòng bất an, hình như tôi đang run lên, tôi gõ mạnh lên
bàn phím, trút hết bực tức lên bàn phím.

“Rốt cuộc cậu là người như thế nào? Có phải đầu óc có vấn đề
không? Không có việc gì làm thì chết đi, làm ra những thứ đồ vô
nghĩa này để người khác phải buồn phiền”.

Bức thư được gửi đi, tinh thần tôi cũng bớt kích động.

Tôi lại cầm bản thảo trước mặt, lật đi lật lại nhìn. Đây hình như
chỉ là tập bản thảo hư cấu tưởng tượng mà thôi, so với thực tế
thì còn cách xa nhau nhiều lắm.

Tôi tính phải làm liên tục, chí ít cũng phải mất một ngày một
đêm mới xong.

Tôi thở dài than vãn.

Lần này cánh cửa lại bị mở “phình” ra một lần nữa.

Ông chủ lại đi vào, lại tiến đến trước mặt tôi, vứt bụp tờ giấy
trước mặt tôi phẫn nộ nói “Anh gọi ngay Hoàng Lỗi về đây, và
thu ngay đồ rác rưởi này đi! Còn nữa, và bảo anh ta thu dọn tất
đồ của anh ta đi đi”.

Ông chủ vừa nói vừa bước đi, sau đó mất hút bên ngoài cánh
cửa.

Tôi nhìn tờ giấy trên bàn, một tờ giấy trắng A4 bình thường,
nhìn thấy một mặt không viết gì. Tôi vùng đứng dậy mới phát
hiện nội dung ở phía mặt sau.

Là cái mặt của Hoàng Lỗi, mặt Hoàng Lỗi hình như có vật gì đè
lên biến dạng, hai con mắt hiện lên vẻ đần độn vô hồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.