CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 170

Lời của cảnh sát đã làm cho tôi không nhẫn nại được nữa và
cười đau khổ.

“Có lẽ là do số của các anh không may, hoặc là do bảo vệ tòa nhà
công ty các anh thường hay ngủ gật, hoặc là do những người
công ty các anh thích làm thêm”.

Không cần biết nguyên nhân tại sao, nhưng bây giờ ổn rồi
không cần tra cứu nữa.

Rốt cuộc, người con gái áo đen đó đã thả dược phẩm vào thức ăn
của chúng tôi, thuốc đó đã được kiểm định, là một loại dược
phẩm kích dục bình thường.

Dù đó chỉ là một loại dược phẩm kích dục bình thường, thế mà
chúng tôi lại tự khoe mình là một người văn minh ở thành đô
này, mức độ điên loạn đến thế là cùng.

“Súc sinh điên loạn và đi với dục vọng, nuốt trí tuệ và lương tri”.

Đây chẳng lẽ là loại súc vật và dục vọng xấu nhất đã ẩn nấp
trong tim nhân loại hay sao?

Nó có sức mạnh như vậy, thêm một chút mê hoặc là có thể vẽ
đường cho hươu chạy được rồi, nó có thể nuốt chửng tất cả trí
tuệ và lương tri nhân loại.

Kết quả như vậy là do trải qua một quá trình đáng sợ nhất, càng
làm cho người khác khủng hoảng thêm.

Sau khi sự việc đó xảy ra, tôi rời khỏi đô thành hoa lệ này, đến
sống ở một thị thành nhỏ yên tĩnh hơn, ở nơi đó có thể tìm được
những con người có nhân tính hơn, và yên bình hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.