Tôi viết một bản Báo cáo, trình lên Giám đốc Thôi. Ông ấy cầm
bản Báo cáo, bỗng sửng sốt phát cáu lên.
“Bản Báo cáo này tạm thời cứ để ở chỗ tôi, tôi còn phải trình lên
trên”. Giám đốc Thôi nói.
Bản Báo cáo lại bị kéo dài thời gian xem xét.
Nhưng không hiểu tại sao, ông Chu quản đốc đó lại không thấy
gọi điện đến nữa, đương nhiên tôi không thể gọi cho ông ấy
được. Có lẽ họ chuẩn bị khiếu kiện chăng? Thôi mặc kệ họ, khiếu
kiện cũng tốt, để cho bên bộ phận pháp vụ họ đi xử lý.
Thoáng một cái, Tết Nguyên đán sắp đến, tất cả mọi người đều
suy nghĩ sẽ đi chơi đâu với thời gian ngắn như vậy, và Tiểu Hồ
đang chuẩn bị làm lễ tất niên bắc cầu giữa hai năm.
Ngày 31 tháng Mười hai đã đến, thời tiết ở Thẩm Quyến trong
mấy ngày qua ấm áp hơn, bỗng nhiên lại thay đổi đột ngột, làm
chúng tôi không ngờ tới.
Đến công ty rồi, tôi ngồi bên chiếc máy vi tính, tôi hắt hơi liền
mấy cái, đúng lúc đó thì Tiểu Hồ đi vào, anh ta nhìn tôi cười, nói
“Ai nhắc đến anh mà lại hắt hơi thế?”.
“Ai nhắc? Tôi nhìn lên màn hình máy tính, trước mắt tối om om,
mơ mơ hồ hồ bỗng cảm thấy ngây ngấy trong người.
Quả nhiên hôm nay lại vừa nhận được thông báo, tối nay phải
cùng bộ phận bồi thường bảo hiểm, làm thâu đêm để kiểm kê.
Mấy ngày nay vẫn không thấy ông Chu gọi điện đến, làm tôi
thấp thỏm không yên, không biết bên đó xảy ra chuyện gì. Lập
tức, tôi bỗng nảy ra ý định gọi điện đến đó hỏi xem tình hình,