CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 368

6

Tôi nhận định Tề Hồng Phi là loại người nhát gan, anh ta không
chỉ không dám động vào thi thể của Thi Văn, mà còn, khi tôi
giúp anh ta làm việc đó, thì anh ta không dám đứng nhìn. Tôi bê
thi thể Thi Văn đặt vào trong cái va li du lịch, ý định kéo nó ra
bên ngoài, nhưng bực tức với sự nhút nhát hèn hạ của Tề Hồng
Phi, liền bỏ đó tay không đi về phòng của mình. Lúc này, Tề
Hồng Phi đang ngồi phía sau tôi trong phòng làm việc hút
thuốc, lúc đó tôi thấy trên nét mặt anh ta có vẻ rất thoải mái.

Có lẽ anh ta không phải là sợ hãi đâu, anh ta không muốn tự tay
mình đi bê thi thể của vợ mà thôi.

Tôi quyết định không dung túng anh ta nữa, việc này phải làm
như thế nào, thì anh ta tự đi mà làm, ví dụ như đóng thi thể đó
vào trong va li rồi thì phải tìm cách nào đó đem nó ra khỏi tòa
nhà này.

Tề Hồng Phi tuy rất bất mãn nhưng tôi kiên quyết mặc kệ anh
ta.

“Nếu như anh không làm gì, tôi làm sao mà biết được liệu sau
này anh không bán rẻ tôi đi?” Tôi nghĩ.

Người đàn ông sợ hãi nhút nhát đến tận xương tận cốt, gặp phải
một tay rắn như đinh, sau này sẽ bị uy hiếp, Tề Hồng Phi cũng
không ngoại lệ.

Bấy giờ, anh ta mới miễn cưỡng đi sang phòng bên kéo chiếc va
li đó, còn tôi ngồi vào chỗ anh ta vừa ngồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.