CHUYỆN THẦN THOẠI - Trang 124

Minh Hiểu Khê lắc đầu, cười đau khổ: “Không thể, em không thể cho

phép mình tổn thương tới anh lần nữa”.

“Hiểu Khê…”, Giản Triệt đau đớn kêu lên.

Minh Hiểu Khê vội cắt ngang, không để anh ta nói tiếp: “Triệt, em

muốn đi xa một thời gian”.

Ánh trăng hiền hoà chiếu vào chàng trai và cô gái.

Phong Giản Triệt chăm chú nhìn cô, hoảng hốt một hồi lâu rồi hỏi:

“Em muốn rời xa bao lâu?”.

Hiểu Khê buồn rầu đáp: “Có lẽ 1, 2 năm hoặc là 3, 4 năm”.

“Sẽ trở về phải không?”.

Im lặng.

Giản Triệt cười buồn: “Anh có thể đi thăm em không?”.

Hiểu Khê nói, giọng chắc nịch: “Em sẽ trở về. Em sẽ không để chính

mình giống như con đà điểu, trốn tránh quá lâu”.

Giản Triệt nói: “Anh đợi em!”.

Hiểu Khê lắc đầu: “Không…”.

Lời nói của Phong Giản Triệt cương quyết hơn gấp bội, thậm chí còn

cương quyết hơn mội lần trước: “Anh đợi em. Cho nên, mong em sớm trở
về”.

Hiểu Khê im lặng, không biết nói sao nữa. Giản Triệt nói tiếp: “Còn

nữa…”

“…?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.