CHUYỆN THẦN THOẠI - Trang 25

Hiểu Khê giật mình vì câu hỏi lạ, song vẫn đáp: “Đúng thế!”.

Bác sĩ Susi quay lại, nhìn xoáy vào mặt cô, gằn từng tiếng nói: “Vậy

cô hãy về chuyển lời với Mục Lưu Băng rằng cánh tay của Phong Giản
Triệt không thể hồi phục được hoàn toàn. Không có một bác sĩ nào trên thế
giới này có thể làm nổi điều đó”.

Minh Hiểu Khê im lặng. Ánh mặt trời chiều đỏ ối chiếu trên gương

mặt cô, tỏa ra một ánh sáng lấp lánh khiến mọi người phải nín thở. Rồi cô
cũng cất tiếng, thật dõng dạc: “Sinh mệnh con người thật khó nói. Nhiều
khi có kỳ tích xuất hiện”.

Bác sĩ Susi lạnh nhạt cắt ngang: “Tất nhiên, nhưng kỳ tích không thể

xuất hiện một khi bị ép buộc phi lý”.

Hiểu Khê bướng bỉnh lắc đầu: “Cháu không tin. Cháu không thể để

cánh tay anh Triệt bị như vậy. Anh ấy sẽ không thể sống được nếu không
được đàn và vẽ nữa. Cháu sẽ tìm bằng được kỳ tích cho cánh tay anh ấy
sống lại”.

Bác sĩ dụi tàn thuốc, quay lại nhìn đôi mắt bừng bừng của Hiểu Khê,

nói: “Tôi đã làm hết sức. Cô hãy nói Mục Lưu Băng thả Lan Địch ra”.

Hiểu Khê hơi ngẩn ra, cô vẫn chưa hiểu rõ ý bác sĩ. Nhưng rồi mặt cô

bỗng cau lại, đầy giận dữ. Tới giờ, cô đã hiểu tại sao bác sĩ Susi lại xuất
hiện và chịu phẫu thuật cho cánh tay của Giản Triệt.

Bác sĩ vẫn quan sát cô, nói tiếp bằng giọng lạnh tanh: “Phiền cô cũng

nói luôn với anh ta rằng, nếu anh ta dám làm tổn thương tới Lan Địch, tôi
quyết sẽ sống chết cùng anh ta”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.