CHUYỆN TÌNH - Trang 239

loại của các doanh nghiệp khác. Giữa lúc công ty đang đứng trên bờ vực
phá sản thì một tai nạn khủng khiếp lại xảy đến với tôi. Một buổi tối, tôi
đưa Hân về nhà. Trên đường đi chẳng may bị chiếc ô tô chở gạch đi ngược
chiều lấn tuyến đâm phải. Tôi bị hất tung lên như chiếc lá...Mười ngày sau
tôi tỉnh dậy trong bệnh viện với chiếc đầu cạo trọc lóc và quấn băng trắng
toát. Người đầu tiên tôi nhìn thấy không phải là Hân hay Tâm mà là cậu
Hoát.
“ Sao tôi lại nằm ở đây? “
Hoát nắm tay tôi lắc nhẹ mấy cái:
“ Anh bị chấn thương sọ não hôn mê từ hôm ấy đến nay. Số anh lớn đấy,
tôi cứ đinh ninh anh không qua khỏi. “
“ Hân và cậu Tâm đâu? Sao tôi không thấy? “
Hoát nhìn tôi thở dài:
“ Họ đi cả rồi. Trước khi đi họ đã móc nối với một cán bộ ngân hàng biến
chất khai khống tài sản của công ty để thuê chấp vay ngân hàng một số
tiền khá lớn hơn giá trị thật. Bây giờ anh đang phải đối mặt với khoản nợ
khổng lồ. “
Tôi giật mình ngỏm dậy nhưng Hoát đã giữ tôi lại.
“ Họ đi đâu? Sao lại đi? “
“ Có trời mới biết họ đi đâu. Có lẽ hai người đang xây tổ uyên ương ở một
nơi xa lắc nào đó. Tôi đã nói anh rồi, vậy mà, anh có thèm nghe đâu để bây
giờ phải gánh lấy hậu quả. Trường đời đã dạy tôi, không nên tin bất kỳ ai
ngoài bản thân mình. “
Xuất viện, tôi lại bắt đầu từ hai bàn tay trắng với vết thương lòng nhức nhối
khôn nguôi. Cha mẹ bỏ rơi tôi, người yêu và bạn thân phản bội tôi. Tôi còn
biết tin ai trên đời này?


*


Kết thúc câu chuyện, người đàn ông ngước mặt nhìn tôi bằng cái nhìn áo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.