CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 109

tinh lên, bắt chàng giúp chống chống đỡ đỡ. Hồng Hoa là thế, lúc nghịch
ngợm, trên mặt luôn có một vẻ nghiêm trang. Nhà nàng nuôi một con vẹt,
mỗi khi nó kêu, nàng luôn cho rằng nó gọi mình, liền vội vàng đáp: “Ơi,
chim nhỏ?” rồi chắp tay sau đít kiễng chân nghển đầu về phía lồng chim.
Gương mặt ngăm ngăm của nàng vì có hình trái xoan nên vốn trông rất
giống người lớn, nhưng lúc này lại đầy vẻ trẻ con. Đôi mắt to nhìn con chim
trong lồng, nhìn chăm chăm, lòng trắng xanh cả đi, phảng phất như đang
nhìn vào tận nơi sâu thẳm của trời xanh vậy.

Có thể nàng cũng chỉ là một cô gái rất bình thường, nhưng bởi vì trẻ tuổi

nên có điểm nào đó khiến người ta không thể hiểu thấu. Cũng như con chim
đó, chỉ hót lên một tiếng, chẳng phải là gọi ai, cũng chẳng hót ra được chút
ý nghĩa nào.

Chiếc váy ngắn của nàng chỉ chớm đến đầu gối, lộ ra một đôi chân nhỏ

nhắn, thon thả như chấn song gỗ trên cửa sổ nhà bếp, nước da cũng như
màu gỗ mới đánh véc ni. Tóc cắt rất ngắn, sau gáy còn tỉa thành một cái
đuôi dế. Không có tóc che cổ, không có tay áo che cánh tay, nàng là một
người không che đậy, ai cũng có thể hớt được chút gì đó từ nàng. Nàng dễ
dãi với Chấn Bảo, Chấn Bảo cho rằng nàng thơ ngây. Với ai nàng cũng dễ
dãi thì Chấn Bảo liền thấy nàng có chút cuồng dại. Đàn bà như vậy, ở ngoại
quốc có thể là rất bình thường, về Trung Quốc thì không ổn. Cưới nàng về
sống ở xã hội quê nhà là chuyện tốn tiền mua thêm phiền não, không phải
kế hoạch hay ho.

Một tối nọ chàng lái xe đưa nàng về nhà. Chàng vẫn thường đưa nàng

về nhà như vậy, nhưng lần này dường như có chút khác biệt, bởi vì chàng
sắp phải rời xa Anh quốc. Nếu có lời gì để nói chàng đã nói từ lâu rồi,
nhưng chàng không có. Nhà nàng ở một vùng ngoại ô khá xa. Xe đi trên
đường khuya thanh vắng, gió nhẹ sương đêm đập vào mặt êm êm như lớp
lông của một chiếc chổi phấn. Cuộc trò chuyện trong xe cũng khẽ khàng
nhẹ nhõm, đúng kiểu Anh quốc, không ra đầu ra đũa gì. Hồng Hoa biết
nàng đã mất chàng rồi. Nàng cảm thấy nóng bừng từ tim nóng ra bởi một
niềm cố chấp tuyệt vọng. Lúc gần về đến nhà, nàng nói: “Dừng xe ở đây đi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.