CHUYỆN TÌNH MỘT ĐÊM - Trang 261

hiện, thích nêu vấn đề, thường hỏi thêm thầy sau giờ giảng. Thực ra từ
trước, tôi chưa bao giờ tích cực như vậy.
Sau đó tôi phát hiện thấy thầy cũng thích được học sinh hỏi, nhất là các nữ
sinh. Rất nhiều lần tôi hỏi, thầy đều trả lời rất chi tiết. Có điều, đối với tất
cả nữ sinh, thầy đều như vậy cả.
Sau đó rất lâu, thầy mới đặc biệt chú ý tới tôi. Đó là một chiều mùa hè, tôi
tới văn phòng tìm thầy. Thật cũng không có việc gì đặc biệt, chỉ muốn hỏi
thầy nơi mua một cuốn giáo trình ngữ văn khá nổi tiếng thời đó. Tất nhiên
đó cũng chỉ là cái cớ mà thôi. Còn nhớ sau khi gặp thầy, tôi rất căng thẳng.
Vừa nhìn thấy thầy, mặt tôi đã đỏ bừng. Trong văn phòng lúc đó chỉ có mỗi
mình thầy, thầy đang đọc tiểu thuyết. Thấy tôi, thầy hơi ngạc nhiên, rồi kêu
tôi ngồi xuống, hỏi lý do tới tìm thầy. Lúc nói chuyện với tôi, thầy cẩn thận
cất cuốn truyện đang đọc dở vào ngăn bàn. Tôi liếc qua, thấy trên bìa trình
bày hơi lõa lồ, như thể tiểu thuyết tình ái bán lăng nhăng trên các sạp vỉa
hè.
Sau khi nói địa chỉ nhà sách, thầy Trương còn trò chuyện với tôi hồi lâu.
Trò chuyện với thầy mới thấy thầy rất hài hước, rất biết cách khiến người ta
cảm động. Hôm đó chúng tôi cũng không trò chuyện gì đặc biệt, chỉ thấy
khoảng cách giữa tôi và thầy Trương ngày càng gần. Cảm giác của tôi đối
với thầy ngày càng tăng. Nhìn nụ cười của thầy, ngửi hơi thở của thầy, tôi
thường có cảm giác rất vững tâm, giống như tình cảm đối với bố tôi vậy.
Rồi tôi yêu thầm thầy, rất muốn ngày nào cũng được nhìn thấy thầy, thậm
chí còn muốn ôm ghì thầy vào ngực. Thực ra, lúc đó chỉ nghĩ vậy mà thôi.
Nhưng mọi diễn biến về sau thật khó ngờ.
Cuối cùng tôi vẫn không dằn được viết cho thầy một bức thư tình. Thật ra
nó cũng chưa được coi là một bức thư tình tiêu chuẩn. Lúc đó chúng tôi
tuần nào cũng phải nộp một bài văn nhật ký, không giới hạn đề tài thích
viết gì cũng dược, cứ viết mọi việc theo cảm hứng của mình. Thế là một
hôm tôi viết hết những say đắm của mình đối với thầy. Ở cuối bài, tôi còn
viết rõ đó là người đàn ông trung niên vẫn ở bên cạnh tôi. Tôi nghĩ, thầy là
người thông minh, chắc chắn sẽ hiểu tôi định nói về ai.
Chưa đầy mấy ngày sau, thầy gọi tôi tới văn phòng. Hôm đó là một buổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.