CHUYỆN TÌNH MỘT ĐÊM - Trang 268

Đây là lần đầu tiên trong đời, tôi tâm sự với một người xa lạ về nhiều điều
riêng tư đến vậy. Anh trả lời rất ít, chỉ động viên tôi nói ra nhiều hơn để
lòng nhẹ nhõm. Sau khi chát suốt đêm, tôi nói cho anh số điện thoại di
động của tôi. Tôi nói muốn nghe thấy giọng nói của anh. Bảy giờ sáng hôm
sau, anh gọi điện thoại cho tôi, tiếng nói đó suốt đời tôi không thể nào
quên, rất trầm ấm. Anh nói hơn bốn mươi tuổi, độc thân, cách đây bốn
năm, anh có một cô vợ xinh đẹp. Họ rất yêu nhau, nhưng cô ấy cũng giống
như mẹ tôi, chết vì tai nạn. Lúc tả vợ mình, anh khóc. Lần đầu tiên tôi nghe
thấy tiếng khóc của người đàn ông, lại là một người đàn ông trung niên.
Tình cảm sâu lắng và u sầu của anh đã hấp dẫn tôi, cũng rất phù hợp với
tâm trạng tôi lúc đó. Lúc đó tôi chỉ thích những thứ u sầu. Rồi tôi đâm mê
say người đàn ông trung niên này. Không chỉ một lần, tôi đã hét to trong
điện thoại đòi gặp anh, rằng tôi yêu anh, nhưng anh luôn từ chối gặp mặt.
Anh nói tôi chỉ là một đứa con nít, về căn bản không hiểu tình yêu là gì.
Quả thật, tôi không rõ tình yêu là gì. Nhưng tôi có thể nhìn thấy rõ những
suy nghĩ và vấn vương của tôi về anh ấy. Tôi thưởng nhớ tới anh ấy lúc
đêm khuya, nhớ tới sự cô độc và buồn bã của anh ấy trong đêm. Tôi muốn
dựa vào anh. Đối với tôi, anh là hy vọng của tôi. Lúc đó tôi còn cho rằng
mình có thể thay đổi được cuộc sống của anh. Và anh đủ sức mạnh để vuốt
ve linh hồn đau thương của tôi. Tôi kể với anh về suy nghĩ của mình. Anh
lạnh lùng khuyên tôi đừng ảo tưởng. Anh nói đã mất, anh đã mất khả năng
yêu người phụ nữ khác, rằng trái tim anh đã mất theo người vợ quá cố.
Nghe những lời này, tôi khóc. Không phải vì ấm ức do anh cự tuyệt, mà vì
đau xót cho anh, cho nỗi buồn của anh.
Vì anh lạnh lùng, nên chúng tôi cứ kéo dài lần lữa suốt nửa năm mới gặp
được nhau. Giữa thời gian đó, chúng tôi gọi không biết bao cuộc điện thoại.
Không được nghe tiếng anh, suốt ngày tôi không yên: Trong nửa năm đó,
tôi đã quen được nghe giọng nói của anh để chìm vào giấc ngủ. Rất nhiều
lần tôi gặp anh trong mơ, một cái bóng mờ, một đôi mắt đau buồn. Cuối
cùng cũng gặp được anh thật, quảnhiên có đôi mắt đau buồn thật, nó u uất
tới nỗi người ra chỉ muốn ghì siết lấy anh.
Hôm đó là sinh nhật tôi tròn 24 tuổi. Tôi khóc trong điện thoại. Khóc rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.