CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 167

Nghe được câu nói đó Thoại Sơn cười xen vào.

- Có hay không make up em cũng đẹp...

Thi Phụng xì tiếng dài dù trong bụng nàng rất sung sướng khi nghe Thoại
Sơn khen mình đẹp.

- Xạo anh ơi... Phụng mà hổng make up thời da nhăn nheo và tàn nhang
đầy mặt...

Thoại Sơn cười hăng hắc.

- Em mới xạo à nghe. Tối hôm qua lúc em vừa ra khỏi phòng tắm anh nhìn
đâu có thấy tàn nhang hay nhăn nheo...

Thi Phụng cười ngặt ngoẹo.

- À há... Anh tự thú anh nhìn lén Phụng. Nếu mặt Phụng nhăn nheo và tàn
nhang chắc anh gài số de rồi hả...

Thoại Sơn bật cười. Nhờ vừa đi vừa nói chuyện và đùa giỡn với nhau nên
hai người tạm quên đi cái nóng cháy da và cái mệt vì khát nước. Hất chiếc
nón rộng vành che mặt của mình xuống Thi Phụng nhìn xa xa. Trước mặt
của nàng là núi đá chồng chất mù mù hơi sương. Một khóm cây mọc trơ
trọi. Những tảng đá nằm chồng lên nhau, de ra bờ vực sâu thăm thẳm. Tự
nhiên nàng cảm thấy trống ngực đập thình thịch và toàn thân như đông
cứng lại trong cảm giác sợ hãi. Cảnh vật tại chỗ này giống như cảnh trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.