CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 169

Thi Phụng lên tiếng trong lúc mắt nhìn đăm đăm vào khóm cây nằm trơ vơ
trước mặt.

- Mình lại chỗ khóm cây đó nghĩ cũng được anh. Chỗ đó có bóng cây...

Khẽ gật đầu Thoại Sơn nói nhỏ.

- Phụng mệt vậy một hồi để anh mang ba lô của em cho. Em đi tay không
khỏe hơn...

Thi Phụng quay đầu nhìn Thoại Sơn với ánh mắt thật đằm thắm. Thoại Sơn
cảm thấy lòng mình dạt dào rung cảm vì anh chưa bao giờ thấy nàng nhìn
mình với ánh mắt đầy ắp yêu thương như vậy. Chỉ là cái nhìn thoáng mắt
song biểu lộ một chứa chan tình cảm. Giữa núi cao chớn chở, mênh mông
trời rộng, cái nhìn có giá trị như một hứa hẹn của đôi lứa đang yêu nhau.

Hai người dừng lại bên cạnh gốc cây già cỗi và khẳng khiu. Thoại Sơn giúp
Thi Phụng tháo cái túi to lớn và cồng kênh trên vai của nàng xuống xong
mới tháo cái túi vừa lớn vừa nặng của mình xuống. Lấy cái bi đông nước ra
anh đưa cho Phụng.

- Anh có thuốc nhức đầu... Phụng uống một viên Advil nghe...

Thi Phụng lắc đầu cười gượng.

- Thôi Phụng không uống thuốc đâu. Phụng chỉ uống vài hớp nước lạnh và
ngồi nghỉ cho khỏe rồi mình đi tiếp... Mấy giờ rồi anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.