CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 189

Thi Phụng chớp mắt. Dù chồng chỉ khen một câu ngắn gọn nhưng xuyên
qua giọng nói nàng biết anh nói thật. Điều đó khiến cho nàng cảm động.
Bằng không phải là kẻ nói nhiều do đó câu khen ngắn gọn đó có ý nghĩa
hơn một trang giấy đầy chữ. Bước tới sát chiếc xe lăn Thi Phụng khom
người hôn lên trán của chồng.

- Má có nhà hôn anh?

- Không... Bả đi sang nhà bà Ann còn hai đứa nhỏ đang xem cartoon...

Ngước nhìn vợ anh cười tiếp.

- Anh thích cái áo của em. Màu đẹp và lạ lắm...

Thi Phụng cười phụ họa.

- Em mới mua... Em có mua cho anh mấy bộ quần áo mới. Để ngày mai
không có đi làm em sẽ thử cho anh...

Bằng gật đầu. Kể từ khi đi làm Phụng ăn mặc tươm tất hơn cũng như diện
đẹp hơn. Anh không biết vợ làm gì, làm cho ai nhưng nàng lại có tiền và có
thể có nhiều. Bằng chứng là nàng đã mua xe mới hơn, remodel lại căn nhà
cũ, sắm sửa lại vật dụng trong nhà. Nàng mua cho chồng một cái laptop
hiệu Dell và một cái truyền hình mới để tại phòng khách cho mọi người
giải trí. Bù lại nàng cũng vắng nhà nhiều hơn với hai chuyến đi xa mà mỗi
chuyến hai tuần lễ. Anh không bao giờ hỏi lý do về sự vắng mặt hơi thất
thường này. Anh nghĩ anh không có quyền thắc mắc. Khi người ta không
làm ra tiền thời người ta không có quyền thắc mắc. Anh chỉ nghe Phụng nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.