CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 29

Hân trợn mắt. Thi Phụng rũ ra cười. Thái độ của nàng thật dễ thương khiến
cho Hân không thể nào giận được dù bị nàng nói mình dễ dạy.
- Đàn ông mà dễ dạy là đàn ông tốt. Đàn ông mà chịu nghe lời đàn bà là
đàn ông dễ thương. Ông biết điều đó hôn?
Hân cười gượng lắc đầu. Uống một hơi cạn nửa ly cà phê sữa đá anh nói
với giọng cợt đùa.
- Thế à… Nhờ bà mà tôi mới biết tôi là một người đàn ông tốt và dễ
thương…
Thi Phụng cười hăng hắc.
- Vậy hả… Bởi vậy tôi mới nói là ông được lắm… Ông khôn ngoan và hiểu
biết hơn nhiều người đàn ông khác…
Hân cười hắc hắc. Anh nửa buồn cười mà nửa ngượng ngùng vì bị Thi
Phụng lên lớp.
- Ăn trưa xong rồi bà làm gì?
- Về nhà ngủ… Mười mấy năm nay tôi làm quần quật để nuôi chồng nuôi
con. Bây giờ bị thất nghiệp nên tôi phải hưởng nhàn…
- Bà nuôi chồng và con?
Hân hỏi dò và Thi Phụng thản nhiên gật đầu.
- Ông chồng tôi bị bán thân bất toại lâu rồi…
Hân gật đầu tỏ vẻ hiểu. Ngừng ăn anh nhìn Thi Phụng giây lát mới nói nhỏ.
- Rồi bây giờ bà lại mất việc…
Mặc dù Thi Phụng có giấu tiếng thở dài song dường như Hân nghe được
hoặc cảm thấy được cho nên anh mới cười lên tiếng.
- Bà có cần tôi giúp điều gì…?
Thi Phụng chưa kịp lên tiếng Hân tiếp như phân trần.
- Mình là bạn với nhau… mà giúp nhau lúc khốn khó mới quí...
Đẩy tô bún bò chỉ còn chút thịt với bún Thi Phụng cười.
- Tôi cám ơn lòng tốt của ông tuy nhiên tôi còn xoay xở được. Khi nào cần
tới sự giúp đỡ của ông tôi sẽ nói cho ông biết…
Biết cô bạn mới quen tìm cách từ chối khéo Hân nói với giọng ân cần và
thành khẩn.
- Bà đừng nghĩ tôi thương hại bà hoặc giúp đỡ bà rồi đòi hỏi chuyện này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.