CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 46

Dù nghe tiếng động song Thi Phụng vẫn im lìm. Nàng biết chỉ có một
người bước ra đây.
- Phụng thích có một ngôi nhà ở trên đỉnh núi này…
Thi Phụng lên tiếng. Tuy nàng nói trống không song Thoại Sơn hiểu là
nàng nói với mình. Anh chưa kịp nói Thi Phụng lại tiếp.
- Nhà anh Thoại Sơn ở đâu?
Giơ tay chỉ một ngôi nhà nằm cheo leo cách nơi chỗ hai người đứng hơi xa
xa Thoại Sơn trả lời.
- Chỗ đó… Mai tôi mời Phụng tới nhà cho biết…
Chăm chú nhìn ngôi nhà sơn màu trắng giây lát Thi Phụng mỉm cười.
- Chỗ nhà của anh Sơn mà cất một cái Vọng Nguyệt đình để uống trà ngắm
trăng thời tuyệt…
Thoại Sơn liếc nhanh Thi Phụng. Nắng của buổi chiều sắp tắt dọi lên khuôn
mặt của nàng thành màu nâu sẫm phảng phất chút u hoài và mơ màng của
pho tượng cổ.
- Tôi cũng có ý nghĩ như Phụng nhưng không có ai cùng ngồi thưởng trăng
nên…
Đặt ly rượu lên lan can bằng gỗ Thi Phụng quay nhìn Thoại Sơn.
- Chừng nào anh Sơn cất xong vọng nguyệt đình thời Thi Phụng sẽ đến
ngắm trăng với anh…
Sau khi nói xong Thi Phụng cất tiếng cười. Thoại Sơn nghe tiếng cười của
nàng ấm thứ hạnh phúc mênh mang muộn phiền.
- Thi Phụng nhớ lời mình nói nghe. Sáng mai tôi sẽ mướn người cất liền…
Thi Phụng nhìn Sơn với chút ít ngạc nhiên khi nghe câu nói của anh.
- Thế à… Chỉ sợ Phụng về Florida trước khi…
Thoại Sơn cười nói bằng giọng nghiêm nghị.
- Tôi sẽ xây xong trước khi Phụng trở lại Florida… Chỉ sợ không có trăng
để mình ngắm…
- Tiếc quá…
Thi Phụng chắt lưỡi như tiếc rẻ. Thoại Sơn cười nhẹ.
- Có thứ còn đẹp hơn trăng…
Thi Phụng mỉm cười biết ông văn sĩ muốn nói điều gì. Tuy nhiên nàng cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.