CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 51

cha, vợ và mẹ. Một mình nàng thủ luôn bốn vái trò điều đó làm cho nàng
mệt mỏi và nhất là không có thời giờ lo cho bản thân của mình nữa.
- Phụng mơ mộng hả Phụng?
- Dạ anh Sơn có phiền Phụng không?
Hớp một ngụm nước trà nóng Thoại Sơn lắc đầu nhè nhẹ.
- Mơ mộng khiến cho tâm hồn của mình giàu thêm. Đời sống của chúng ta
sẽ nghèo nàn lắm nếu không có mơ mộng. Phụng rất quyến rủ khi Phụng
mơ mộng...
Thi Phụng nheo mắt nhìn người đối diện với ánh mắt vừa giễu cợt lại vừa
có chút âu yếm. Cử chỉ của nàng trẻ con lại thêm duyên dáng khiến cho
Thoại Sơn phải bật cười thích thú.
- Phụng nghĩ anh Sơn có cái nhìn thiên vị một chút đó nha...
- Tôi không chối cãi điều đó. Phụng biết tại sao tôi có cái nhìn thiên vị
không?
Thoại Sơn cười hỏi và Thi Phụng lắc đầu cười.
- Tại vì tôi bị đối tượng hút mạnh tới độ tôi phải nghiêng về đối tượng đó
trong khi nhận xét...
Thi Phụng cười thánh thót. Đưa tách trà nóng lên nhấm môi nàng mỉm
cười. Thoại Sơn cảm thấy nụ cười của nàng đẹp vô cùng dưới ánh trăng
sáng.
- Anh Sơn biết mình thiên vị thời cũng tốt. Phụng thích màu áo của anh
Sơn...
Cúi nhìn chiếc áo sơ mi đang mặc Thoại Sơn cười im lặng.
- Phụng ăn bánh hạnh nhân đi...
- Bánh hạnh nhân là bánh gì hả anh?
Thoại Sơn lắc lắc đầu.
- Tôi cũng không biết nữa. Chỉ biết bà chị dâu gởi cho. Hỏi thời bả nói
bánh hạnh nhân. Mình là người Việt sinh ra và lớn lên ở đây có cái tốt và
cũng có cái không tốt. Mình có kiến thức rất mù mờ về quê hương của
mình. Địa dư, sử ký, văn hóa và tất cả mọi điều để cấu thành một người
Việt mình đều không có cơ hội để học và để biết. Ba tôi có nói với tôi một
câu là: Con đừng có sợ con không nói được tiếng Anh mà con nên lo âu là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.