CHUYỆN TÌNH TRONG HANG ÉN - Trang 106

nhiều đến sự nghiệp của ông ấy nếu để con lấy con gái của cái ông sĩ quan
Ngụy ấy.
- Và mày sẽ tay trắng, sẽ ra khỏi nhà nếu mày cứ lấy đứa con gái ấy. Cha
tôi quyết định như đinh đóng cột.
Tôi phản đối, nhưng vô ích. Trở về gặp lại Vân tôi báo cho nàng biết kết
qủa của chuyến đi. Nhưng thật ngạc nhiên, nàng đã không thất vọng như tôi
đã tưởng.
- Không sao đâu anh. Nàng ôm và hôn tôi trìu mến. Em lấy anh chứ đâu
có lấy gia đình anh, phải không nào ? Em chỉ cần nhìn thấy việc anh đã hỏi
bố mẹ anh về việc anh muốn cưới em, muốn giữ cái thai lại cũng đủ chứng
minh là anh đã thật lòng với em rồi. Chúng ta sẽ vượt qua tất cả vì đứa con
anh nhé ? Chúng ta sẽ lấy nhau và con bé Hoa Hậu sẽ bình an ra đời.
- Nhưng chúng ta sẽ sống như thế nào đây khi anh chưa ra trường ? Tôi
lúng túng hỏi lại nàng. Chúng ta không có tiền, không có việc làm. Thậm
chí không có cả cái nhà để ở thì làm sao chúng ta có thể sống được. Lại
thêm cả đứa con nữa…
- Thì cũng chính vì đứa con mà chúng ta sẽ sống được với nhau. Nàng
khẳng định. Chỉ miễn là anh chấp nhận được.
Đúng là chỉ có tôi phải chấp nhận được mà thôi. Nhưng đó lại là một vấn
đề khó khăn nhất. Từ trước đến giờ tôi chỉ là một kẻ sống nhờ vào gia đình.
Rời khỏi đó thì thân tôi đã tàn tạ như một cái dây leo bị cắt gốc rồi chớ
đừng nói đến vợ hay con nữa.
Không muốn làm nàng thất vọng nên tôi trả lời nàng cho qua chuyện.
- Cho anh thời gian suy nghĩ để tìm xem có cách nào khác không nhé ?

Tôi chẳng suy nghĩ gì cả và dĩ nhiên là không có cách nào khác. Chúng tôi
lại đến cái nhà ông bác sĩ quen thuộc để làm cái công việc cũng quen thuộc
đó lần thứ ba.

Vân đã xuống tinh thần hẳn sau lần bỏ rơi đứa con này. Khác với những lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.