CHUYỆN TÌNH TRONG HANG ÉN - Trang 79

Oâng cháu hài lòng vuốt ve cái quả bom sáng màu thép đó, rồi đắc ý nói :
- Mẹ Kiếp ! Phen này thì xem da xe tăng của mày dày hay không nhé ? Bà
nó xem này. Đây là vũ khí do người nước ta làm ra đấy, sờ vào cứ mát rượi
cả tay. Khi nào “óanh” xe tăng Tây thì chỉ cần rút cái chốt này ra, rồi đâm
ba cái càng này vào xe tăng một cái thì cả lũ chúng nó nổ bay hết cả lên
giời...
Bà bắt đầu hiểu lóang thóang những điều ông cháu nói. Bà chết lặng người
đi một lúc rồi mới tru tréo ầm lên :
- Oái, giời ơi. Thế còn ông thì sao. Oâng cũng định bỏ mặc ba mẹ con tôi
để ông bay lên giời với cái xe tăng của ông phải không ?
Oâng cháu ngẩn người ra một lát rồi vội quát mấy đứa nhỏ ra vườn chơi.
Rồi ông quay sang nói với bà bằng giọng nói từ tốn, chậm rãi :
- Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi bà nó ạ. Tôi đã nghĩ đến bà cùng hai thằng cu nhà
mình, nhưng mong bà nó hãy hiểu cho tôi. Bây giờ đất nước mình đã được
độc lập và mình đã là người dân tự do. Khi có giặc đến cướp nước mình thì
cũng phải có người chiến đấu, có người hy sinh để đền nợ cho nước nhà
chứ. Mình có hy sinh bây giờ thì cũng là cho tương lai của con cháu mình
sau này. Tôi đã tình nguyện vào đội quyết tử rồi, không hy sinh bây giờ thì
cũng hy sinh khi khác. Là thằng đàn ông sinh vào thời lọan lạc này, bà phải
để cho tôi được vào sanh ra tử cho thỏa chí nam nhi chứ. Bà phải để cho tôi
“óanh” nhau với thằng Tây, để cho tôi “óanh” tan cái xe tăng Tây thì có
chết tôi cũng cam lòng. Dù tôi có mệnh hệ gì thì bà cũng còn hai thằng con
nó trả hiếu cho bà.
Oâng ngừng lại ngó bà cười nói :
- Với lại cái quả bom này nó nổ tan cái xe tăng Tây chứ chưa chắc người
cầm nó đã chết mà bà đã cả lo.
Bà biết ông cháu nói dối để bà yên lòng, nhưng bà cũng phải giả vờ để tin
theo chứ còn biết nói gì hơn nữa cháu ơi.. Oâng cháu đã quyết như vậy thì
có ông Trời cũng không cản được chứ nói chi bà. Thời đó có hy sinh như
vậy cũng là điều bình thường thôi. Vì có bao nhiêu người sẵn sàng như ông
cháu. Lúc đó chẳng ai nghĩ đến danh hiệu này nọ đâu. Chỉ đơn giản họ
xung phong đi đánh Tây và chấp nhận hy sinh thôi. Đó là một thời mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.