CHUYỆN TÌNH VƯỢT THỜI GIAN - Trang 177

Ý nghĩ ấy vừa xuất hiện, tôi bỗng giật mình! Trời ạ, sao tôi lại có

ý nghĩ đó chứ? Sao tôi lại để ý đến Tả Mạc Phong được? Tôi và hắn
ta chỉ giả vờ là một đôi thôi mà. Lâm Tiểu Ngư, hoàn hồn lại nào,
đừng có nghĩ ngợi lung tung nữa!

Nhưng, sao ý nghĩ lại là thứ kỳ lạ thế chứ? Càng không muốn

nghĩ, thì nó lại càng hiện lên trong đầu. A! A! A! Ai đến cứu tôi với?

Minh Y Na nói với ai cũng đều rất nhẹ nhàng. Giọng nói của chị

ấy dịu dàng như gió mùa xuân vậy, ngay cả Tiếu Tiếu cũng bị
khuất phục, hết lời khen ngợi chị ấy. Một cô gái mà ngay cả đến
con gái cũng chinh phục được, sao lại không thể chinh phục được Tả
Mạc Phong chứ? Tôi đứng trước một tấm gương lớn toàn mỹ nhân,
cảm thấy mình giống như một con vịt xấu xí. Lúc này, lần đầu
tiên trong đời tôi cảm nhận sâu sắc sự lạc lõng và tự ti!

Trong không khí luyện tập khẩn trương, thời gian qua đi thật

nhanh, ngày thi đấu đã ngày càng đến gần. Mặc dù Thượng Quan
Cảnh Lăng và Minh Y Na kết hợp rất ăn ý, bất kể là động tác hay
sự sáng tạo đều đạt tới mức hoàn hảo, nhưng tôi càng ngày càng cảm
thấy lo lắng, có lúc còn nằm mơ rồi giật mình tỉnh giấc...

Tất nhiên tất cả đều là do Tả Mạc Phong gây ra, cho nên lòng

hận thù của tôi đối với Tả Mạc Phong lại dần dần trở lại. Hơn nữa
trong quá trình tiếp xúc với Minh Y Na, chúng tôi đều nhận thấy
chị ấy thực sự là một cô gái rất rất tốt. Trong lúc luyện tập không
những đưa ra những ý kiến rất hay, ngay cả đến cơm hộp cũng tự
mình mua giúp mọi người. Xinh đẹp, lương thiện, dịu dàng, cởi mở...
biết bao nhiêu ưu điểm hội tụ trên người chị ấy một cách hoàn mỹ,
chị ấy thực sự là một thiên thần thời hiện đại!

Khoảng thời gian trước khi cuộc thi đấu bắt đầu, cả huấn

luyện viên và các thành viên trong câu lạc bộ đã bỏ ra rất nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.