CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 109

“Tôi muốn cảm nhận em,” Westcliff thì thầm vào đôi môi run rẩy của cô,
mê mải luồn tay vào trong lớp áo độn ngực phiền toái. “Tôi muốn hôn khắp
cơ thể em...”

Ngực cô nhức nhối bên trong bộ váy bó sát. Cô mê mụ thèm muốn được
anh xé nát áo ngực và xoa dịu lớp da thịt khổ sở bằng miệng và tay anh.
Song cô chỉ dám luồn tay vào những lọn tóc dày loăn xoăn của anh trong
lúc anh hôn cô với khát khao dâng trào, cho đến khi tâm trí cô không còn
suy nghĩ sáng suốt được nữa và cô run lên vì đam mê.

Đột nhiên cơn chuếnh choáng kết thúc, Westcliff giật miệng khỏi cô rồi đẩy
cô vào cột nhà. Anh thở dốc, tránh không nhìn cô và đứng yên với nắm tay
bóp chặt.

Một lúc lâu sau đó, Lillian mới gom đủ dũng khí để lên tiếng. Nước hoa đã
quá hiệu nghiệm. Giọng cô nặng và nghèn nghẹt như người mới ngủ dậy.
“À. Tôi... tôi cho rằng câu hỏi của tôi đã được trả lời. Bây giờ... về đề nghị
bảo trợ...”

Westcliff không nhìn cô. “Tôi sẽ suy nghĩ,” anh lẩm bẩm, và rời khỏi vườn
cam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.