CHUYỆN XẢY RA GIỮA MÙA THU - Trang 216

khả năng của mình - hay có lẽ vì việc thổi phồng đó thì cô là người rất dễ bị
quyến rũ.”

“Thổi phồng á?” Lillian giận run. “Tôi nói cho ngài biết là tôi thừa kinh
nghiệm để không bị rơi vào nanh vuốt của bất kỳ gã đàn ông nào, kể cả St.
Vincent.” Lillian cảm thấy tức giận khi Westcliff có vẻ nhận ra lý do cô
cường điệu, cặp mắt đen của anh lấp lánh ánh cười.

“Vậy thì tôi đã hiểu lầm rồi. Từ cách cô hôn, tôi cứ nghĩ...” Anh cố tình bỏ
lửng câu nói, ném cho cô mồi câu mà cô không thể bỏ qua.

“‘Từ cách tôi hôn’ là sao? Có phải ý ngài là tôi làm gì sai? Có gì đó ngài
không thích? Hay tôi không nên...”

“Không...” Đầu ngón tay anh chà chà trên miệng cô, buộc cô im lặng. “Nụ
hôn của cô rất...” Anh lưỡng lự như thể chưa tìm ra từ phù hợp, và rồi lại
chú ý vào bờ môi mềm như lụa của cô. “Tuyệt,” một lúc sau anh thì thầm,
ngón tay anh trượt xuống dưới cằm cô. Cú chạm nhẹ hẫng, anh muốn cảm
nhận sự căng cứng của nhóm cơ nơi cổ cô. “Nhưng phản ứng của cô không
phải là điều tôi mong đợi được thấy ở một phụ nữ giàu kinh nghiệm.”

Ngón cái của anh cọ xát môi dưới của cô, tách khỏi môi trên. Lillian cảm
thấy sửng sốt và kích động, như con mèo lười vừa được đánh thức bằng một
sợi lông tơ. Cô cứng người khi cánh tay anh vòng ra sau lưng cô. “Tôi... tôi
nên làm gì? Ngài đã mong đợi điều gì mà tôi đã không...” Cô không thể nói
tiếp vì thở gấp khi ngón tay của anh lần lên theo cằm rồi vuốt ve khuôn mặt
cô.

“Tôi sẽ cho cô biết nhé?”

Cô đẩy mạnh vào ngực Westcliff hòng nới lỏng vòng tay anh để rồi có cảm
giác như mình vừa tông phải bức tường sắt. “Westcliff...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.