Như để chứng minh là Kăply nghĩ đúng, Suku rướn cổ tới trước, hét lớn:
- Chú Mustafa, chú bay cao cao lên chút nữa không được sao?
- Không được, cậu Suku. - Gã Mustafa đáp không quay đầu lại, chỉ có cái cổ là rụt xuống - Cậu cũng biết tôi quá rõ rồi mà.
- Thế thì chú bay nhanh lên. - Suku làu bàu. - Hổng lẽ chú không nóng rột khi quay lại ngôi làng của bà ngoại thằng Mom sao?
- Tôi nóng ruột còn hơn cậu nữa, cậu Suku. - Gã tài xế đột nhiên lý sự - Chính vì nóng ruột mà tôi không muốn chết mất xác trước khi đến được
làng Ea Tiêu, cậu à.
- Thú thiệt là tôi không biết lão Alibaba đào đâu ra một gã tài xế như chú. - Biết không thể lay chuyển được lá gan bé tẹo của Mustafa, Suku bực
mình - Lái thảm mà yếu bóng vía như chú hèn gì công việc kinh doanh của lão càng ngày càng lụn bại.
Lần này, gã tài xế không buồn đáp lại lời khiêu khích của Suku. Nhưng hình như tấm thảm của gã có bay nhanh hơn một tí. Một tí tẹo thôi, vì tụi
Kăply vẫn thấy cảnh vật bên dưới trôi qua chậm ơi là chậm.
Suốt từ sáng tới trưa, bất chấp lời thúc hối của bọn trẻ, như một con bò khoan thai gặm cỏ, tấm thảm của gã Mustafa thong thả gặm từng mét
không gian. Khi nào thằng oắt Suku cằn nhằn quá thì gả mới giở chiêu nhăn nhó:
- Cậu và các bạn của cậu đừng quên tôi đang bay lại trên con đường đau khổ của tôi hồi chín năm về trước. Nếu các cậu ở vào hoàn cảnh của tôi…
- Thôi được rồi. Chú muốn làm sao tùy chú.
Khi nghe Mustafa nói vậy, bao giờ Suku cũng lật đật cắt ngang. Nó không muốn gã mất tập trung vì bị ám ảnh bởi chuyện cũ.
oOo
Cuối cùng thì làng Ea Tiêu cũng hiện ra trước mắt mọi người. Đó là một ngôi làng đẹp như tranh vẽ với đồng cỏ mênh mông, nhà cửa cất theo
kiểu nhà sàn như căn nhà của đại tiên ông Mackeno trên ngọn đồi đằng sau lâu đài K’Rahlan.
Tấm thảm của gã Mustafa tới đây vào buổi chiều nên bọn trẻ được dịp mê mẩn với những mái lá phản chiếu dãy ráng vàng trên cao khiến cảnh
vật bừng lên như thể mọi ngôi nhà đều tỏa sáng.
Êmê háo hức:
- Ngôi nhà của cô Kemli Trinh là ngôi nhà nào đâu, chú Mustafa?
- Ngôi nhà ở phía trái, ngoài rìa làng. - Gã tài xế nhanh nhẩu đáp, cũng háo hức không kém - Cô nhìn thấy chưa, cô Êmê? Bây giờ tôi đáp xuống
gần chỗ đó cho cô nhìn kĩ nha.
- Khoan đã, chú Mustafa. - Suku hấp tấp kêu - Chú chở bọn tôi đi công chuyện trước đã.
- Công chuyện gì nữa? - Gã tài xế ngạc nhiên - Chẳng phải cậu kêu tôi chở bọn cậu đến làng Ea Tiêu sao?
- Đúng là đến làng. Nhưng không phải đến ngay chóc chỗ này. Chú quẹo về hước bắc đi.
Bọn trẻ nghe gã Mustafa càm ràm gì đó trong miệng, nhưng gã vẫn làm theo lời Suku, nhanh chóng cho tấm thảm đổi hướng bay.
Ở phía bắc làng Ea Tiêu chỉ có một khu rừng nên bọn Kăply không sợ nhầm. Khu rừng rất lớn, tít đằng xa đã thấy một vệt dài như con đê nằm
chấn ngang chân trời.
- Đúng là rừng thau lau rồi.