Ánh mắt lạnh lẽo của Balibia quét một vòng qua các gương mặt, cuối cùng dừng lại ở vầng
trán thông thái của thầy hiệu trưởng như cố đoán xem đằng sau vầng trán đó còn cất giấu
những hiểu biết gì nữa. Hắn nhìn trân trân vào mặt thầy, môi nhếch lên:
- Nếu ngươi đã biết hết mọi bí mật của ngài thì có lẽ ngươi cũng biết rằng dù ngươi có là
Mackeno, ngài vẫn thừa sức khuất phục ngươi như thường.
Chưa bao giờ Kăply nghe ai nói chuyện với thầy N’Trang Long bằng giọng điệu xấc láo như
vậy.
- Balibia. - Kăply ré lên, hậm hực - Ngươi nghĩ ngươi có mấy cái mạng mà dám ăn nói
ngông nghênh như thế hả?
Như không nghe thấy Kăply, Balibia quay sang phía ông K’Tul, nói như ra lệnh:
- Tổng hộ pháp, ngài sắp đến rồi. Ông đưa chiếc hộp đây cho ta.
Mọi người ngạc nhiên thấy tổng hộ pháp K’Tul vâng lời tả hộ pháp Balibia răm rắp. Dường
như ông cũng thừa biết trong ba vị hộ pháp của phe Hắc Ám, ông giữ chức vị cao nhất
nhưng Balibia mới là người thân cận với trùm Bastu nhất.
Như một cái máy, K’Tul chìa chiếc hộp trên tay ra, trông ông lúc này giống hệt một con
cừu con.
Nhưng trước khi Balibia kịp đón lấy chiếc hộp, một con cọp vàng to lớn từ trên không đột
ngột nhảy xổ xuống.
- Coi chừng Hổ sát tinh! - Tiếng Buriăk thét lên.
Balibia hơi giật mình, nhưng hắn phản ứng nhanh như chớp. Trước khi Hổ sát tinh của
Ama Êban vồ được chiếc hộp, một bàn tay máu đỏ lòm đã hiện ra.
Thoạt đầu Nguyên hết sức ngạc nhiên khi thấy tả hộ pháp Hắc Ám không niệm thần chú
kim cương nhưng rồi nó đoán ngay ra Balibia có lẽ chưa thật thuần thục loại thần chú mới
này. Trong lúc nguy cấp, phản xạ tự nhiên của hắn là sử dụng loại thần chú nào quen thuộc
nhất.
Một tiếng nổ kinh hồn phát ra khi Hổ sát tinh của Ama Êban va phải bàn tay máu của
Balibia, chát chúa đến mức bọn trẻ phải đưa tay lên bịt chặt hai tai. Trong khi Hổ sát tinh
chờn vờn lùi lại một chút thì bàn tay máu của Balibia bị đẩy bắn ra xa và bợt đi trông thấy.
Bọn Kăply chưa kịp mừng rỡ trước sự thất thế của Balibia đã giật bắn người trước những
tiếng thét bài hãi phát ra từ cả đống người. Tụi nó chớp mắt một cái, lập tức nhận ra điều gì
đã khiến mọi người la hoảng: Chiếc hộp kim loại trên tay ông K’Tul bị sự chấn động hất
văng xuống đất. Nhưng nếu chỉ có vậy hàng chục cái miệng cũng không đến nỗi phải đồng
loạt kêu lên. Chính diễn biến bất ngờ tiếp theo mới khiến nhiều người không tin vào mắt
mình: Chiếc hộp vừa rơi xuống, một cánh tay nhợt nhạt, tong teo với những ngón khô quắt
bất thần trồi lên từ dưới đất nhanh chóng chộp lấy rồi hấp tấp chui trở xuống, đến khi ai
nấy kịp hiểu ra chuyện gì thì cánh tay cùng chiếc hộp đã giống như một ảo ảnh thoáng qua.
- Trời, chuyện gì vậy kìa?