CHUYỆN XỨ LANG BIANG - TẬP 4 - Trang 57

Nguyên lật đật kéo tay Kăply và K’Tub, nhưng ngay lập tức nó nhận thấy mụ Gian chẳng tỏ

vẻ gì tức giận trước hai thằng nhóc xấc láo. Trước vẻ mặt ngạc nhiên của bọn trẻ, mụ chùi
tay lên tấm tạp dề, cười hì hì như thể Kăply và K’Tub vừa khen mụ:

- Tụi bay nói hay lắm. Hay thiệt là hay.

Mụ gõ đôi đũa vào thành chảo đánh “choang” một tiếng khiến bọn trẻ giật nảy:

- Nhưng tụi bay nghĩ ngài N'Trang Long là ai hả? Hổng lẽ tụi bay cũng đần độn đến mức tin

rằng tên “mông tặc” là người của trường Đămri?

Ai phát ngôn câu đó thì bọn Kăply có thể phải hỏi lại nhưng do miệng mụ Gian nói ra tụi

nó thấy dù sao cũng còn có chỗ để treo lên niềm tin. Mụ là đội phó đội bảo vệ, đêm đêm
chắc mụ cùng lão Chu và đám thuộc hạ vẫn bí mật giám sát chặt chẽ mọi động tĩnh trong
khuôn viên nhà trường. Nếu mụ đã tuyên bố như vậy, thủ phạm các vụ tấn công phụ nữ ban
đêm chắc không phải là người của trường Đămri, trừ phi trình độ tên “mông tặc” cao cường
đến mức hắn mặc tình hành động mà đội bảo vệ nhà trường hổng hay biết khỉ gì hết. Kăply
nhủ bụng.

Bất chợt cảm thấy một luồng điện xẹt qua người khi nhớ đến nhân vật mà Nguyên vẫn

nghi ngờ: lão Ôkô Na.

Hình ảnh lão già hắc ám đó gieo vào đầu Kăply, cắm rễ luôn trong óc nó như một loài cỏ

độc. Nó bận bịu với những ý nghĩ về lão đến mức lát sau nó làm ngơ cả những khung cảnh
mà lúc bình thường chắc nó đã lầm bầm rủa xả: bọn học trò ngu ngốc lại tụm năm tụm ba
như hôm trước, làm như trường Đămri đang bị cài bom hẹn giờ và giữa mớ rì rầm hỗn độn
đó, tiếng cười của thằng Amara chốc chốc lại vang lên, khoái trá, hiểm độc, nói chung là rất
mất dạy.

oOo

Khi chiếc cầu thang đá trước văn phòng hiệu trưởng chậm rãi cất lên, Nguyên và Kăply

mừng quýnh khi thấy chỉ có một mình thầy N'Trang Long ở trong phòng, vẫn với dáng ngồi
đăm chiêu bên bàn giấy với mớ sổ sách giấy tờ mà hai đứa dám cá nghìn năpken ăn một là
cho đến chừng nào thầy N'Trang Long còn làm hiệu trưởng thì cái đống bừa bộn đó vẫn
không bao giờ trở thành ngăn nắp, nếu không muốn nói là ngày càng bừa bộn hơn.

- Chắc tụi con đã tìm ra manh mối gì về báu vật ở lâu đài K’Rahlan rồi hả tụi con?

Thầy N'Trang Long ngước mắt lên khỏi cuốn sách đang đọc, nhìn ra cửa và câu hỏi dịu

dàng của thầy khiến Nguyên và Kăply tưởng như có một mũi tên đang bắn tới.

- Dạ, không ạ. - Nguyên đáp, tai nó nóng ran, cố đừng để cụp mắt xuống.

- Không à. - Thầy N'Trang Long tặc tặc lưỡi, trông thầy ngạc nhiên đến mức hai đứa nhóc

đoán là thầy vờ làm ra thế - Thế mà ta tưởng tụi con chỉ cho phép mình mò đến chỗ ta khi
nào đã thành công chút đỉnh rồi chớ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.