- Hay lắm thầy! - Tiếng thằng Kan Tô vang lên đầy hào hứng.
Diradivo quên mất mối hận bị thầy Akô Nô biến thành mặt trăng hôm trước, cứ chạy vòng
vòng quanh đám ẩu đả, sốt sắng mách nước.
- Chọt vô nách nó, thầy! Cỡi lên bụng nó!
Nhưng trước khi thầy Akô Nô kịp làm theo lời chỉ dẫn của học trò thì thằng Y Đê đã xông
tới ôm chặt lấy cổ thầy, vật xuống.
- Đồ hèn! Chơi trò hai đánh một hả?
Y Gok hét ầm, nhìn đôi chân nhấp nhổm của nó có thể đoán là nó sắp nhảy xổ vô thằng Y
Đê.
Nhưng Y Gok rõ ràng không có cơ hội để lập lại sự công bằng. Nó chưa kịp nhúc nhích,
tiếng thám tử Eakar đã bất thần vang lên:
- Tất cả đứng yên!
Đám khán giả giật mình ngoảnh phắt lại phía có tiếng quát, giật nảy thêm cái nữa khi thấy
Eakar không đến một mình. Bên cạnh nhà thám tử là Kan Kuru, Ama Moto và đám phù thủy
Cục an ninh với gậy phép lăm lăm trong tay. Đứng cách đám người đó một quãng, hơi lùi lại
phía sau là chiếc áo chùng màu tím thẫm của thầy N'Trang Long.
Hầu hết học trò trường Đămri không biết mặt Bộ trưởng giáo dục và Cục trưởng Cục an
ninh, nhưng sự xuất hiện của thầy hiệu trưởng đủ làm các đôi chân chôn cứng xuống đất. Y
Gok có gồng người để không ngã đập mặt xuống sân vì cú nhảy bị thắng lại quá đột ngột.
Chỉ có Amara và Y Đê là không biết hoặc cố tình không thèm biết sự có mặt của những
người mới đến. Hai đứa vẫn say sưa vật nhau với thầy Akô Nô, đứa túm đầu đứa túm chân,
trông hăng máu hết sức.
Păng Ting ré lên:
- Amara, Y Đê! Thầy hiệu trưởng tới kìa!
Mặc cho Păng Ting sốt ruột la hét, hai thằng nhãi làm như ta đây điếc đặc, vẫn chí thú vật
ngửa thầy Akô Nô ra đất và bắt đầu nện “kinh, kinh” vô mặt thầy.
Păng Ting chìa bộ mặt mếu máo vào mắt Nguyên.
- Anh nói gì với thầy hiệu trưởng đi chớ. Sao thầy cứ đứng trơ ra vậy?
- Không ăn thua gì rồi, Păng Ting. - Có tiếng trả lời cô bé, lúc đầu Păng Ting tưởng là
Nguyên nhưng rồi ngay lập tức nó biết không phải: Nguyên vẫn đang cắn chặt môi còn tiếng
nói này vang lên ngay trong đầu nó, và khi nghe tiếp thì nó nhận ra giọng thầy N'Trang Long
- Ta đau buồn mà thú nhận với con rằng ta không được phép can thiệp vào vụ này, dù chỉ
bằng một ngón tay.
Thần giao cách cảm, Păng Ting giật mình nghĩ và vội đưa mắt nhìn về phía thầy hiệu
trưởng nhưng thầy đã ngó lơ chỗ khác theo cái cách của người không muốn bất cứ ai nhìn
thấy sự bất lực trong ánh mắt của mình.