CHUYỆN XƯA TÍCH CŨ - Trang 289

CHUYỆN XƯA TÍCH CŨ

Sơn Nam & Tô Nguyệt Đình

www.dtv-ebook.com

Người Con Chí Hiếu

Ông Nguyễn Cốc người ở làng Thanh Mễ, ăn ở với cha mẹ rất chí hiếu, chỉ hiềm

cha mẹ ông không được hiền lương nhân đức, trong làng đều cho rằng “cha mẹ rắn mà
đẻ con Phật” để chỉ cảnh cha mẹ ông và ông.

Ông Nguyễn Cốc có người ông nội lúc bấy giờ đã 90 tuổi, già cả lụm cụm, mỗi khi

ăn cơm thì run rẩy, làm đổ cả canh cơm đầy bàn, người cha của ông liền đem một cái
muỗng dừa để cho ông nội của ông ăn cơm chứ không cho cầm bát, mỗi bữa cơm lại bắt
ông nội của ông ngồi riêng rẽ ở dưới đất mà ăn chớ không được ăn chung mâm. Thấy
thế, ông Nguyễn Cốc liền đóng một cái máng cho heo ăn. Người cha trông thấy liền hỏi
ông rằng:

- Con đóng cái máng cho heo ăn để làm gì, con định nuôi heo chăng?

Ông Nguyễn Cốc lắc đầu:

- Con đóng cái máng này cốt để dành khi nào cha già rồi, con sẽ để cho cha ăn

cơm, cũng như cha đã dùng muỗng dừa cho ông nội con ăn cơm vậy.

Người cha của ông biết ông mỉa mai mình, nên bỏ hẳn không cho ông nội của ông

ăn cơm bằng muỗng dừa nữa.

Thấy ông nội của ông già yếu lắm rồi, ngồi đâu run đó lại nay yếu mai đau làm

phiền lụy cả nhà không ít, nên cha ông đóng một chiếc xe chở ông nội của ông đem bỏ
trong rừng. Ông Nguyễn Cốc liền vô rừng đem chiếc xe về. Người cha giận dữ hỏi ông:

- Ta đã bỏ nó rồi, còn đem về làm gì?

Ông Nguyễn Cốc đáp:

- Con để dành đó khi nào cha già, con chở cha bỏ trong rừng cũng như cha đã bỏ

ông nội con vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.