CÓ ANH ĐÂY RỒI HẠNH PHÚC CŨNG Ở ĐÂY - Trang 98

Chương 50

Trang 98

Vẫn biết ai rồi cũng khác, nhưng cái khoảnh khắc đưa bàn tay ra chờ
nắm để rồi hẫng hụt giữa không trung sao mà nghẹn lòng đến thế...

Những tin nhắn không hồi đáp, những cuộc gọi đổ chuông kéo dài,
những lời trì hoãn gặp mặt, những thái độ ơ hờ... tất cả, không đem lại
một cái kết đột ngột, nhưng đem lại một nỗi bất an và sợ hãi mơ hồ,
triền miên không lối thoát. Giá như cứ một lời rồi kết thúc, còn hơn...

Ngày qua ngày, nghi ngờ cứ thế đan xen, niềm tin cứ thế vơi cạn. Bởi
vậy mới nói, nỗi đau là thứ âm ỉ, thấm lâu hơn một vết cứa dứt khoát
lạnh lùng.

Buồn nhất trong tình yêu là khi phải "lặng lẽ chờ đợi để dần thành
người dưng"...

Cứ nghĩ rằng yêu thì sẽ thật vui,

Khi yêu rồi mới biết nụ cười chỉ là điều xa xỉ!

Có những ngày u buồn ta ngẫm nghĩ:

Giá ngày xưa đừng khờ dại quá nhiều...

Giá ngày xưa đừng vội vã gật đầu yêu,

Có phải bây giờ không có bao nhiêu điều tiếc nuối.

Dòng đời chẳng lặng yên, tình người mau thay đổi,

Thứ hạnh phúc êm đềm chẳng giữ nổi được lâu.

Nào phải ai yêu rồi cũng biết trân trọng nhau,

Khi say đắm nhạt màu, còn đâu mà thắm đượm.

Khi những gì người dành cho ta chỉ là một "tình-yêu-vay-mượn",

Có lẽ nên trả về...

Có lẽ nên bỏ thói quen tin vào những hẹn thề,

Bởi lời hứa dù chắc chắn đến đâu cũng chỉ là lời nói.

Lời nói buông ra rồi thì làm sao giữ nổi,

Có Anh Ở Đây Rồi Hạnh Phúc Cũng Ở Đây!

Du Phong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.