CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 273

Đối với Vương Lao Lạp lẫn Diệp Tử Lộ, đây quả thực là một liều thuốc

trợ tim, họ như những con thú bị nhốt trong lồng, cuối cùng cũng lảo đảo
tìm được lối ra. Từ khi lên đại học, tất cả những kỳ thi Diệp Tử Lộ tự
nguyện đăng ký thi đều không qua nổi, đã rất lâu rồi cô mới cảm nhận được
cảm giác nhận chứng chỉ.

Vương Lao Lạp còn bất ngờ hơn thế. Tuy luôn cho rằng mình sẽ trở

thành một người vô cùng giỏi giang, luôn hết mình phấn đấu, nhưng đến
tận sau khi nhận chứng chỉ nghiệp vụ phiên dịch, cô ấy lại có ảo giác, hình
như điều này không có thật, cuối cùng cũng có một ngày Vương Lao Lạp
đây được bước chân vào ngành này sao?

Cuối cùng cô ấy đã thành công tiến thêm một bước tiến mới sao?

Hơn nữa đầu tháng tư vừa rồi, bệnh tình của mẹ Diệp Tử Lộ cuối cùng

cũng ổn định trở lại, có thể về nhà tự điều trị.

Vương Lao Lạp nối tiếp thắng lợi ở cuộc thi vừa rồi, hăng hái xông lên,

tiếp tục chiến đấu ở kỳ thi phiên dịch trung cấp. Cô ấy đã xây dựng một kế
hoạch nghiệp vụ cơ bản, trong một năm phải thi được cao cấp, sau đó đi
theo ngành ngoại ngữ, cô ấy không cần mình quá vượt trội, nhưng bắt buộc
phải có chỗ đứng, thế mới khiến con lợn Tống Thành Lương phải sợ chết
khiếp.

Một người đàn ông, không nói đến việc cô ấy có thích hay không, chỉ xét

riêng chuyện anh ta coi thường cô ấy, chỉ muốn cưới cô ấy vì cô ấy “xinh
đẹp” và “ngoan ngoãn” thì... Diệp Tử Lộ nghĩ kĩ rồi, kể cả có nghèo rớt
mồng tơi, phải đi ăn xin thì cũng không bao giờ cô ấy đi lấy hạng người
như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.