CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 272

Mùa xuân đến, tần suất Nhan Kha tự nhiên rời khỏi thân thể gấu bông

cũng bắt đầu lớn hơn, lớn đến nỗi Diệp Tử Lộ cũng cảm nhận được. Thậm
chí có vài lần, lúc hai người đang nói chuyện thì Nhan Kha bỗng nhiên im
bặt, đôi mắt gấu cũng trở nên vô hồn, Diệp Tử Lộ vỗ vỗ mặt anh cũng
chẳng thấy có phản ứng gì. Lúc ấy cô đã hiểu, loại thuốc thần kỳ kia đã
khiến Nhan Kha được trở về thân xác mình.

Theo những gì Nhan Kha nói, có một lần khi trong thân xác mình, anh

còn có thể mở mắt, nhưng đáng tiếc ngay sau đó lại nhắm mắt vào. Thế mà
chỉ vì một lần mở mắt này mà khi Nhan Kha quay trở về liền làm phiền
Diệp Tử Lộ cả một buổi tối.

Hôm ấy anh nói đi nói lại một câu: “Cảm giác được làm người thích biết

bao!”.

Mặc dù chóng mặt đến nỗi buồn nôn, chưa kịp nhìn rõ mọi người đã lại

hôn mê, nhưng đó là cuộc sống của một người! Cuối cùng ông đây cũng có
chân dài tay dài, không cần phải trốn trốn nấp nấp trong cái mũ của Diệp
Tử Lộ, cô cứ phải cúi đầu xuống anh mới nhìn rõ xung quanh nữa rồi! Sao
lại có thể chỉ vì những áp lực mà sợ không dám làm người nữa cơ chứ?

Cuối cùng Nhan Kha bị Diệp Tử Lộ lấy vỏ gối trùm lên. Ngày mai cô

phải đi thi, việc nhìn nụ cười ngây ngốc trên khuôn miệng méo mó ấy rất
dễ ảnh hưởng đến IQ của cô.

Hoặc có thể bởi vì suy nghĩ của Nhan Kha từ chỗ “không muốn trở về”

nay chuyển thành “cực kỳ mong muốn trở về”, nên thân thể Nhan Kha
cũng bắt đầu có những chuyển biến thần kỳ. Đến khi Diệp Tử Lộ thi xong,
đợi kết quả thì Nhan Kha không còn một tháng mất tích một lần nữa mà
một tuần trở về một lần.

Đúng là khổ tận cam lai, Diệp Tử Lộ và Vương Lao Lạp đều thi đỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.