CÔ BẠN GÁI NHÚT NHÁT CỦA TÔI - Trang 381

Lão Tôn nói ẩn ý: “Châu chấu sau thu, dù có cố nhảy rồi cũng có ngày

chết thẳng cẳng, em tin không?”.

Diệp Tử Lộ giật mình, ông già hồ đồ lão Tôn, bao năm nay ăn không

ngồi rồi, chẳng có đóng góp gì, nhưng vẫn biết nhiều chuyện, biết lợi dụng
mối quan hệ để kiếm thông tin. Nhìn vẻ mặt của lão Tôn thì hình như ông
ấy đã biết được chuyện gì rồi.

Biết mình hơi nhiều lời, ngay sau đó, lão Tôn lại bắt đầu thuyết giáo qua

loa: “Đi hay ở, đối với em chỉ là sự lựa chọn không mấy quan trọng mà
thôi. Con người ấy mà, lúc tiền đồ rộng mở đừng khoe khoang, lúc rơi
xuống vực đừng gục ngã, chẳng mấy thanh niên làm được điều này nhưng
em thì làm được. Chỉ cần em giữ thái độ bình tĩnh này thì dù em quyết định
thế nào thì sau này chẳng bị sai đi đâu nữa, em tin không?”.

Diệp Tử Lộ rất hổ thẹn với lời nhận xét này, nhưng lại không tiện nói gì

thêm, thế là cô chỉ ậm ừ biết thế, tiện thể nói đùa: “Xin nhận lời chúc của
anh, vì mấy câu này, em sẽ mời anh bữa cơm”.

Lão Tôn cười: “Đừng, lời cảm ơn với bữa cơm này cứ để đấy đã, đợi em

thăng quan tiến chức thì nhớ đến anh là được rồi”. Việc làm báo cáo tháng
chẳng đơn giản chút nào, bảo sao lão Tôn cứ cố đùn đẩy. Diệp Tử Lộ ở
công ty hơn một năm nay, cứ mỗi lần người phụ trách báo cáo hàng tháng
của tổng bộ gọi điện thoại đến hỏi các số liệu là cô lại phải gồng mình lên
giúp đám người chẳng biết gì ấy.

Đầu tiên, ban quản trị công ty cần dùng mấy thứ này, phải tinh mắt mới

tìm ra được những điểm quan trọng, số liệu thu thập được nhất định phải có
logic, còn phải sắp xếp dữ liệu, như vậy báo cáo mới có giá trị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.