CÔ BÉ HẠT TIÊU - Trang 19

Cô bé chẳng biết nói gì hơn ngoài cảm ơn hai người bạn dễ thương.

Jonathan và Sandy ở lại thêm một lát rồi ra về để Hạt Tiêu yên tĩnh
nghỉ ngơi.

Nhưng mọi chuyện không đơn giản là bị ốm, uống thuốc, tiếp bạn

đến thăm và khỏi ốm nữa. Sự tình có vẻ trầm trọng hơn rồi, vì Hạt
Tiêu thấy mệt ơi là mệt và bắt đầu suy nghĩ tiêu cực. Cô gái bé nhỏ tội
nghiệp cứ đinh ninh những viên thuốc trị cảm sẽ làm mình khỏe lại mà
quên mất rằng, mấy con virus dù có kém thông minh đến mấy cũng
biết cách vùng lên sau khi biết rõ mánh khóe của những viên thuốc
xanh đỏ.

Hạt Tiêu không sao ngủ nổi vì khắp người đau ê ẩm, đầu thì cứ “o

o... ù ù” như cái tổ ong vậy. Bọn ong này cứ nhảy múa điên loạn khiến
Hạt Tiêu như muốn nổ tung. Cô bé xoay hết bên nọ sang bên kia để
đánh lạc hướng cơn đau nhức, nhưng đều phản tác dụng.

“Cục cưng của mẹ ngủ chưa?” Mẹ Sweet Sugar khẽ gõ cửa phòng

rồi nhẹ nhàng bước vào.

Hạt Tiêu nhìn thấy mẹ thì òa khóc.
“Mẹ yêu quý ơi!” Cô bé mếu máo. “Con muốn hết ốm ngay để đi

chơi với các bạn cơ!”

Mẹ Sweet Sugar ôm con gái bé bỏng vào lòng: “Bé yêu ngoan nào,

để mẹ kể chuyện cho con nghe nhé!”

“Nhưng nghe chuyện xong có khỏi ốm ngay không ạ?” Giọng Hạt

Tiêu nghe như giọng một cậu bé đang cố tình bịt mũi khi nói chuyện
qua điện thoại để người bạn ở đầu dây bên kia không nhận ra mình.

“Ồ!” Mẹ Sweet Sugar mỉm cười. “Có thể lắm chứ. Nhưng còn phụ

thuộc rất nhiều vào thời tiết nữa. Mẹ thấy hôm nay trời cũng hửng
nắng rồi.”

“Vậy mẹ sẽ kể chuyện gì ạ?” Cô bé sụt sịt.
“À, hôm nay cún con sẽ được nghe về bông hoa kỳ diệu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.