CÔ BÉ HẠT TIÊU - Trang 20

Hạt Tiêu thấy tỉnh táo hơn một chút khi nghe thấy từ “kỳ diệu”. Cô

bé thích nhất các điều kỳ diệu và cũng rất mê những bông hoa nữa.
Hạt Tiêu ngả vào lòng mẹ, chăm chú lắng nghe, tạm quên đi cái đầu
đau nhức và chiếc mũi bị ngạt.

“Ở phía bên kia dãy núi xa ơi là xa có một bông hoa kỳ diệu”, mẹ

Sweet Sugar bắt đầu, giọng ngọt ngào đều đều. “Bông hoa ấy rất bé
nhỏ nhưng lại chứa rất nhiều cô tiên thuộc mọi phương trời, đủ để tụ
họp và mồ vũ hội. Duy chỉ có họ tiên Cau Có không được bông hoa
chấp nhận vì nó nghĩ rằng khi đến đây ai ai cũng phải tươi tắn cơ, như
thế mới là hội hè chứ. Những nàng tiên thuộc dòng giống Cau Có thấy
tổn thương vô cùng và ngồi khóc ở dưới gốc hoa. Nước mắt của họ
cuốn trôi cả đất, còn tiếng khóc của họ át cả tiếng nhạc xập xình bên
trên đài hoa. Chứng kiến cảnh tượng này, bông hoa chợt nhận ra mình
thật không công bằng với những nàng tiên Cau Có. Chẳng lẽ họ không
được vui vẻ với mọi người chỉ vì khi sinh ra họ đã mang vẻ mặt nhăn
nhó?

Bông hoa bèn mời những cô tiên Cau Có tới vũ hội và ban tặng cho

họ thật nhiều phấn hoa lấp lánh thay cho lời xin lỗi chân thành. Thật
không ngờ, những nàng tiên ấy chợt biến thành những người có nụ
cười xinh đẹp nhất mà bông hoa từng biết.

Từ đó trở đi, lúc nào bông hoa cũng chào đón tất cả các nàng tiên và

ai tới đây cũng trở nên rạng rỡ tuyệt diệu.”

Hạt Tiêu nằm yên lắng nghe cho đến khi câu chuyện kết thúc. Cô bé

thấy trong người dễ chịu hẳn, cơn buồn ngủ bắt đầu kéo tới.

“Mẹ yêu quý ơi!” Hạt Tiêu bỗng cất lời, mắt lim dim. “Con muốn

làm bông hoa kỳ diệu.”

Mẹ Sweet Sugar nhẹ nhàng hôn lên trán con gái nhỏ và nói: “Vậy ai

sẽ làm nàng tiên Cau Có bây giờ?”

Cô bé lặng im một lát rồi tủm tỉm cười: “Là bạn Hạt Tiêu bị ốm, mẹ

Ngọt Ngào ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.