‘’ Tôi có chút công việc ở đây.’’ Tần Tuyên Tuyên cũng không có nói rõ,
cô không muốn để cho Đỗ Mộ Ngôn nghĩ rằng cô là muốn dựa vào ấn
tượng với hắn mà đi cửa sau.
‘’Vậy sao?’’ Đỗ Mộ Ngôn nhẹ nhàng đáp lại, tầm mắt liếc qua phía sau.
Các lãnh đạo lớn nhỏ vốn đi theo hắn lập tức có người chảy mồ hôi lạnh
đi ra, nói: ‘’ Cô chính là nhân viên công ty thiết kế Tụ Mĩ Tần Tuyên Tuyên
tiểu thư sao? Thật ngại quá để cho cô phải chờ lâu.’’
‘’Không có việc gì, cũng không phải là quá lâu.’’
Bị đủ loại ánh mắt nhìn chằm chằm, Tần Tuyên Tuyên không được tự
nhiên kéo kéo khóe miệng. Ánh mắt bọn họ nhìn cô thật kì lạ, tràn ngập tìm
tòi nghiên cứu, hiển nhiên là đang đoán quan hệ của cô cùng Đỗ Mộ Ngôn,
nhưng hắn đối với cô xa lạ như vậy, bọn họ không có cách nào đoán được
đi?
Đỗ Mộ Ngôn liếc mắt nhìn người đang nói chuyện một cái, phát hiện
chính mình không biết tên anh ta, trong phòng hội nghị lúc nãy mỗi người
cũng đã tự giới thiệu qua, căn bản là Đỗ Mộ Ngôn không có chú ý nghe,
cho nên ngoại trừ tổng giám đốc mới Trịnh Thành, hắn một người cũng
không biết tên.
Trong lòng Đỗ Mộ Ngôn mãnh liệt áp chế ý nghĩ này, chỉ thản nhiên nói
một câu: ’’ Mọi người cứ nói chuyện đi.’’
Sau đó, hắn vững vàng bước đi.
Lý Tái làm trợ lý, đương nhiên có thể thay thế Đỗ tổng biểu đạt sự xem
trọng đối với các nhân viên của Minh Khải, hy vọng bọn họ trong tương lai
vì công ty sử dụng tài năng của mình tạo nên những thành quả lớn hơn. Nói
xong hắn liền vội vàng đuổi kịp Đỗ tổng, xoay người nhịn không được liếc
mắt nhìn Tần Tuyên Tuyên một cái.