CỐ CHẤP - Trang 265

lại, chỉ nói cô và Đỗ Mộ Ngôn lúc đó đứng gần nhau, Đỗ Mộ Ngôn cứu cô,
hai người cùng chạy ra. Còn về chuyện lúc đó hai người nói gì rồi sau đó ở
viện xảy ra những chuyện gì thì cô không cần thiết phải kể hết cho họ nghe.

"Tần Tuyên Tuyên, thật ra cô rất có bản lĩnh nhỉ, ngay cả Đỗ tổng cũng

phải bị thương vì cô, chậc chậc." Tả An Lôi ngoài cười trong không cười
chậm rãi nói.

"Đúng lúc đó anh ta ở cạnh tôi, chỉ là đúng lúc mà thôi. Nếu đổi lại là cô,

anh ta cũng nhất định sẽ cứu." Tần Tuyên Tuyên nói, thật ra cô cũng không
tin lắm vào chuyện đó, nhưng mà nhìn vào tính cách của Đỗ Mộ Ngôn thì
chắc là anh ấy sẽ cứu đúng không...

Lời này làm cho Tả An Lôi vui vẻ lên, cô nhíu mày chơi đùa ngón tay

của mình, nói chậm rì rì: "Nói cũng đúng, Đỗ tổng cứu cô, có lẽ cũng chỉ là
phong độ thân sĩ mà thôi."

Lời nói này của Tả An Lôi, có người đồng ý lại có người khinh thường,

nhưng người không đồng tình với cô ta cũng không nói ra mồm, chỉ dùng
vẻ mặt để biểu lộ suy nghĩ thật của mình mà thôi.

"Thật đúng là thích lừa mình dối người." Phương Phán Phán theo mọi

người vây quanh Tần Tuyên Tuyên dùng giọng điệu không tốt than thở một
câu.

Tả An Lôi dù không nghe rõ nhưng cũng biết là Phương Phán Phán

chẳng nói lời gì hay ho nên trừng mắt nhìn cô nói: "Cô nói gì cơ?"

Phương Phán Phán há mồm định nói lại bị Tần Tuyên Tuyên kéo áo ngăn

lại, cô nghẹn nửa ngày mới không cam lòng nói: "Tôi nói là cô nói rất
đúng."

Tuy biết Phương Phán Phán chắc chắn không nói câu này, nhưng do cô

ta đã chịu thua nên Tả An Lôi cũng lười tiếp tục truy cứu nữa, vẫy vẫy tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.