với mọi người, "Được rồi, đã đến giờ làm, mọi người mau về chỗ của mình
đi.
Bây giờ quả thật đã đến giờ làm mà mọi người cũng không muốn làm
trái lời trước mặt Tả An Lôi nên mặc dù muốn hỏi Tần Tuyên Tuyên thêm
vào tin tức bên trong hơn nhưng vẫn tản ra.
Tần Tuyên Tuyên thở phào nhẹ nhõm, cũng bắt đầu giải quyết công việc
của mình, một tuần không đi làm khiến cảm giác tiêu thụ trước kia tan biến
không còn một mảnh, cô lại phải đi tìm cảm giác một lần nữa.
Sắp đến giữa trưa, Mạc Như Tùng cũng đến văn phòng, thấy Tần Tuyên
Tuyên đi làm thì hắn lập tức ân cần hỏi han nói bóng nói gió một hồi, biết
được tình trạng của Đỗ Mộ Ngôn đang tốt dần lên thì hắn lộ ra vẻ mặt
buông lỏng, còn nói lần sau lúc Tần Tuyên Tuyên đến thăm Đỗ Mộ Ngôn
thì nhớ dẫn hắn theo để thăm hỏi một chút. Đối với quan hệ của Đỗ Mộ
Ngôn và Tần Tuyên Tuyên thì Mạc Như Tùng biết nhiều hơn người khác
một chút, cho dù Tần Tuyên Tuyên không kể tỉ mỉ mọi chuyện xảy ra trong
vụ nổ nhưng Mạc Như Tùng cũng mơ hồ đoán được vài điều.
Giờ nghỉ trưa, Tần Tuyên Tuyên lên mạng tìm kiếm một chút, không còn
thấy tin tức xấu liên quan đến mình nữa thì trái tim mới buông lỏng, cô biết
Đỗ Mộ Ngôn thật sự san phẳng mấy phóng viên hôm đó rồi.
Nhưng mà, mấy hôm nay chỉ cần nghĩ đến chuyện đó thì cô vẫn thấy sợ
hãi như cũ. Lúc trước cô chỉ muốn thử đón nhận Đỗ Mộ Ngôn mà thôi, cô
không nghĩ tới sẽ có nhiều chuyện phiền phức xảy ra như vậy. Nếu giờ cô
đã thích Đỗ Mộ Ngôn thì những phiền toái nho nhỏ đó sẽ không phải là vấn
đề, nhưng dù sao giờ cô vẫn chưa thích hắn nên tất cả những phiền phức
nho nhỏ này đều sẽ là chướng ngại vật chặn đường của cô.
Nhưng vì trước đó đã đồng ý cho Đỗ Mộ Ngôn một cơ hội để theo đuổi
nên giờ cô không thể nói với Đỗ Mộ Ngôn là vì sợ phòng viên đuổi theo