CỐ CHẤP - Trang 287

Đỗ Mộ Ngôn chỉ thấy toàn bộ trái tim mình trở nên ấm áp dạt dào, khóe

miệng nở nụ cười yếu ớt nhìn Tần Tuyên Tuyên vì hắn gọt sạch vỏ táo cắt
thành từng miếng nhỏ. Đã từng, tất cả những điều này đều là chuyện chỉ
xảy ra trong mơ của hắn, hắn mơ ước nhưng chưa bao giờ thành hiện thực.
Lúc này, khi những cảnh trong mơ dần dần thành hiện thực, hắn cảm thấy
vô cùng hạnh phúc nhưng đồng thời cũng thấy khủng hoảng trong lòng.
Hắn sợ tất cả, cuối cùng chũng chỉ là một giấc mơ mà thôi, khi hắn mở mắt
thì mọi chuyện... vẫn chẳng có gì thay đổi.

"Ba tôi sẽ không nghe đâu." Tần Tuyên Tuyên bất đắc dĩ nói, đưa đĩa

nhỏ tới trước mặt ĐỖ Mộ Ngôn.

Tầm mắt Đỗ Mộ Ngôn khẽ nâng, ánh mắt chậm rãi hạ từ gương mặt xinh

đẹp của Tần Tuyên Tuyên xuống. Hắn chậm rãi nâng tay, được một nửa lại
hạ xuống như mệt mỏi lắm, dưới ánh mắt lo lắng của Tần Tuyên Tuyên,
hắn khẽ cong khóe môi, dường như hơi xấu hổ, "Vừa rồi xem tài liệu lâu
quá, tay dường như không còn sức để động nữa."

"Lần sau đừng có xem nữa!" Giọng điệu Tần Tuyên Tuyên hơi cuống,

nói xong cô hơi phiền não nhìn quả táo đã bổ xong xuôi kia nên không chú
ý đến gương mặt Đỗ Mộ Ngôn đang sáng bừng lên vì câu nói thân thiết của
cô.

"Chỉ có thể phiền em đút cho tôi." Đỗ Mộ Ngôn thu lại nụ cười, tỏ vẻ bất

đắc dĩ nói.

Tần Tuyên Tuyên hơn chần chừ rồi cầm chiếc đĩa lên, dùng dĩa xiên một

miếng táo đút cho Đỗ Mộ Ngôn. Lúc trước tay Đỗ Mộ Ngôn còn chưa sử
dụng được cô cũng đã đút cho hắn rồi, cũng chỉ là trước lạ sau quen, không
xấu hổ như ban đầu nữa.

Nhấm cắn vài cái miếng táo lạnh lẽo trong miệng liền nuốt xuống, Đỗ

Mộ Ngôn cũng không biết hương vị của táo bình thường như thế nào,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.