CỐ CHẤP - Trang 295

Bàn tay đang thu dọn của Tần Tuyên Tuyên hơi khựng lại, hôm nay đã

hẹn với Đỗ Mộ Ngôn là đến thăm hắn, xe hắn cử tới đón cô sợ là đã chờ
dưới lầu rồi.

"Phán Phán, cô nói bậy gì vậy?" Tần Tuyên Tuyên cúi đầu tiếp tục dọn

dẹp, che dấu sự xấu hổ trên mặt mình.

"Tôi đâu có nói bậy?" Phương Phán Phán thần thần bí bí dán sát lại, trên

mặt đầy ý cười bỡn cợt, "Tuyên Tuyên, tôi đã nhìn thấy mấy lần rồi, giờ tan
tầm cô đều vội vàng chạy đến một chiếc xe riêng, tôi gọi cô cũng không
được, tôi nhớ nhà cô đâu có xe riêng đâu? Khai thật ra, cô đã câu được con
rùa vàng nào hả?"

"Phán Phán, mọi chuyện không như cô tưởng đâu. " Tần Tuyên Tuyên

bất đắc dĩ nói, "Tôi đến bệnh viện thăm bênh nhân thôi."

"Bệnh nhân? Cái "bệnh nhân" đó còn cử xe đi đón người muốn đến thăm

sao?"

"..." Nghĩ đến chuyện sau khi xuất viện sợ là Đỗ Mộ Ngôn sẽ thật sự

theo đuổi cô, sớm muộn gì cũng sẽ bị người ta biết được, Tần Tuyên Tuyên
đành mở miệng nói thật, "Vụ nổ mạnh lần trước, là Đỗ Mộ Ngôn đã cứu
tôi, tôi chỉ đến thăm hắn nhiều một chút để tỏ lòng biết ơn thôi."

"Quả nhiên là hắn!" vẻ mặt Phương Phán Phán đầy đắc ý, "Tuyên Tuyên,

tôi đã nói là hắn có ý với cô mà, cô còn nói là không phải. Người đàn ông
tốt như thế, nhớ phải nắm chặt nhé. Đến lúc đó tôi có thể nói cho người
khác rằng bạn gái của Đỗ tổng là bạn tốt của tôi, thật là có mặt mũi mà!"

"Chuyện chưa có gì, cô đừng có nói lung tung mà." Nhìn nhìn đã đến giờ

tan tầm, Tần Tuyên Tuyên cầm túi rác của mình nói với Phương Phán
Phán, "Tôi đi trước đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.