CỐ CHẤP - Trang 319

"Nghỉ ngơi phục hồi rồi sẽ quay tiếp." Sắc đẹp trước mặt, Đỗ Mộ Ngôn

hơi không yên lòng trả lời. Đối với sự chủ động của Tần Tuyên Tuyên, hắn
mừng rỡ như điên, mở miệng ngậm múi quýt vào miệng, đầu lưỡi cố ý liếm
qua ngón tay của cô.

Cảm giác ướt át truyền lên từ những ngón tay, tê dại cũng kéo đến sau đó

khiến Tần Tuyên Tuyên cứng lại như bị điện giật. Cô nhanh chóng rụt tay
về, cúi đầu, trái tim đập bình bịch trong lồng ngực. Cô không biết Đỗ Mộ
Ngôn cố ý hay là không cẩn thận nữa, mà mặc kệ thế nào thì cũng đã đủ
làm cô xấu hổ đến mức không ngẩng nổi đầu lên rồi.

Giọng nói hơi mờ ám khàn khàn của Đỗ Mộ Ngôn vang lên, "Anh còn

muốn."

Hơi thở của Tần Tuyên Tuyên cứng lại, tiếp theo đó cô gần như sợ hãi

đến nhảy dựng lên. Không thể trách đầu óc cô rất đen tối được, thật sự là
giọng điệu và nội dung câu nói của Đỗ Mộ Ngôn rất có tính ám chỉ, khiến
cho lỗ tai cô đều phát nóng lên. Cô bỗng nhiên cảm thấy ngay cả không khí
trong phòng cũng mang theo nhiệt độ cực cao, cô không thể chịu nổi dù chỉ
một giây nữa.

"Tôi về trước!" Tần Tuyên Tuyên đặt đĩa quýt lên đầu giường, đứng dậy

hướng về phía cửa mà đi, mới đi được hai bước, cô quay đầu lại, ánh mắt
dừng trên cằm Đỗ Mộ Ngôn, nhanh chóng nói, "Ngày mai là thứ bảy, tôi...
tôi sẽ đến thăm anh sớm hơn."

Không đợi Đỗ Mộ Ngôn trả lời, Tần Tuyên Tuyên lập tức rời khỏi phòng

bệnh, trong phòng yên tĩnh trở lại.

Lần đầu tiên Đỗ Mộ Ngôn không hề khó chịu với sự rời đi của Tần

Tuyên Tuyên. Hắn cầm đĩa quýt ở bên cạnh lên, chậm rãi nhét vào miệng
mình, dùng tốc độ cực kỳ chậm chạp nhấm nuốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.