CỔ ĐỘC PHỦ TIÊN - Trang 144

quay về vẫn còn kịp. Nếu sau này làm vướng chân đội ngũ, đừng trách ông
đây thẳng chân đạp hai thằng xuống vực."

"Không cần ông chủ Dương phải bận tâm. Hồ Bát Nhất tôi tốt xấu gì

cũng đã từng cầm súng lên chiến trường. Người đáng phải lo là cụ đấy, sau
này lỡ có sái lưng, trật chân thì đừng có mà khóc ầm lên đấy."

Tôi giao dây cương con la xám cho Bốn mắt, sau đó đuổi theo Hương

Lăng, giành lấy cái sọt trên lưng cô ta. Chu choa, cảm giác còn nặng hơn cả
đá, hai sợi dây thừng khoác trên vai thít chặt như muốn cứa rách cả da thịt,
thật sự chẳng hiểu nổi tại sao một cô gái yếu ớt như cô ta lại có thể cõng nó
trèo đèo lội suối thường xuyên được. Đúng lúc này, trên đầu đội ngũ vang
lên tiếng chiêng gõ.

"Mở chốt, khởi hành!"

Sau tiếng thét ra lệnh hào hùng của A Thiết thúc, toàn bộ đội ngũ đồng

loạt phát ra tiếng hưởng ứng vang vọng tận mây xanh. Tôi, Bốn mắt và cả
nhóm người Dương Nhị Bì mục đích không rõ nữa, tất cả theo sau đoàn
ngựa thồ của A Thiết thúc, bắt đầu khởi hành tới khu hồ Phủ Tiên đầy sắc
thái huyền bí với muôn vàn truyền thuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.