như tay lái taxi như thế này lại có thể thuộc cùng một thể loại được.
Ai là đột biến gien: Jakub hay tay lái taxi kia? Cô quyết định sẽ có khi nào
đó hỏi Jakub về chuyện này. Bởi anh là một nhà gien học nổi tiếng cơ mà.
Anh phải biết.
Cô chạy vào văn phòng. Có tiếng máy hút bụi của chị tạp vụ trong phòng
phía cuối hành lang. Cô quẳng ví xách tay lên cái ghế cạnh cửa sổ, tháo
giầy, ấn cái nút tím để mở máy tính lấy ống nghe điện thoại từ hộp nạp ắc-
qui và vừa đi ra bếp vừa gõ số của Alicja. - Ala, cậu có thể gói ghém được
rồi đấy. Tụi mình sẽ đi vào sáng chủ nhật. Mai gặp nhau ở chỗ cũ, mình sẽ
cho các cậu biết tất cả mọi chi tiết. Chúa ơi, mình mời mừng làm sao. Ala,
cậu biết không, anh ấy cũng sẽ ở đấy? Trọn một ngày. Và trọn một đêm.
Bây giờ mình phải dừng thôi. Cậu gọi cho Asia đi.
Cô lấy nước khoáng trong tủ lạnh, xé cái túi thiếc đựng axit chanh và đổ
hết vào cốc. Cô quay lại bàn tính. Bật modem kết nối mạng. Khởi động
chương trình lướt web: Cô tìm thấy địa chỉ trang web của sân bay Charles
de Gaulle ở Paris. Sau mấy thao tác tìm kiếm, trên màn hình là một sơ đồ
màu, cực kỳ chi tiết, một phần của cổng đến mà máy bay của hãng TWA sẽ
đến. Bởi anh sẽ bay từ New York bằng TWA. Cô tập trung phân tích sơ đồ
một lúc. Rồi cười rất thoải mái.
Máy in trên bàn, cạnh cửa sổ vẫn liên tục đẩy ra những bản in sơ đồ sân
bay, trong khi cô khởi động chương trình thư. Và bắt đầu viết đầy hưng
phấn :
Warszawa ngày 11 tháng bảy
Jakub, mặc dù điều này là hầu như không thể trong trường hợp của chúng
ta, nhưng lần đầu tiên em cảm thấy theo một cách rất khó diễn đạt và bí ẩn
nào đấy, rằng anh đang ở rất xa. Em đã đọc gần như tất cả về New Orleans
và thậm chí em đã vào cả trang web Dauphine New Orleans của anh nữa.
Chẳng ích gì. Chỉ càng nhớ anh nhiều hơn và khác hơn. Cứ như thể việc
anh ở New Orleans thì khác với việc anh ở Munich. Nhưng anh sắp về rồi.
Chỉ còn một tuần nữa thôi.
Anh sẽ xuống sân bay ở Paris vào sáng thứ năm, mười tám tháng bảy. Anh