CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 142

Do thói quen, Phrôna buông cánh tay của Luy-xi ra để nắm lấy bàn tay.

- Chị lầm rồi, nhưng tôi thấy không nên tranh luận nữa. Tôi có thể làm

được việc đó nhưng tôi không dám đem những lý lẽ mộc mạc của tôi đối lại
với kinh nghiệm của chị và tôi cũng cảm thấy không đủ sức để phủ nhận
những lời chị nói.

- Bởi vì ai mà đã ba chìm bảy nổi thì cũng sẽ phải nếm trải nhiều cay

đắng.

Tâm trạng đau buồn đã giúp cho Luy-xi tìm được những lời lẽ để nói lên

nỗi chán chường của chị.

Phrôna giang tay ôm choàng lấy Luy-xi, khóc nức nở, cô muốn thể hiện

sự thông cảm sâu sắc với Luy-xi. Vẻ đau buồn trên gương mặt Luy-xi dịu
bớt. Chị âu yếm hôn Phrôna như một người mẹ. Nhưng rồi bỗng nhiên, chị
đẩy cô ra.

- Cô thực sự có ý định kết hôn với Grê-gô-ri Xanh Vanh-xăng ư?

Phrôna cảm thấy bối rối. Ý định ấy mới chỉ đến với cô độ nửa tháng nay,

chưa hề có ai biết.

- Làm sao chị biết điều đó?

- Thế là cô đã trả lời tôi rồi. Luy-xi thấy rằng mình đã đoán đúng. Còn

làm sao tôi lại biết ư? (Chị nở một nụ cười gượng gạo) Rất đơn giản thôi.
Khi một tên đàn ông bỗng đột ngột rời khỏi vòng tay của một phụ nữ khi
môi hắn còn nóng hổi những cái hôn và những lời dối trá thì...

- Thì làm sao?

- Thì có nghĩa là hắn muốn bở rơi người phụ nữ đó.

- Rồi làm sao nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.