CÔ GÁI BROOKLYN - Trang 170

không phải bắt nguồn từ vụ bắt cóc Claire, mà từ một sự kiện khác xa xưa
hơn, trực tiếp gắn liền với mẹ nàng? Dù thế nào, có một điều chắc chắn là:
giống như cách những con búp bê Nga lồng vào nhau, những tìm kiếm của
tôi chẳng khác nào đang mở ra một cái tủ nhiều ngăn.

Tôi lại quay vào xe với con trai. Đêm nay, tôi đã biết được nhiều điều.

Đầu tiên là Joyce đã mua một chiếc điện thoại không thể lần ra dấu vết, chỉ
hai ngày sau khi con gái bà bị bắt cóc. Rồi trong tuần lễ sau khi từ Gironde
quay về, bà đã liên hệ với một phóng viên điều tra, hẳn là để thổ lộ với cô
ta điều gì đó quan trọng.

Vài ngày sau, bà chết.
Chiếc xe lại lăn bánh trên đường. Một cơn rùng mình chạy dọc sống

lưng tôi.

Vẫn chưa có bất kỳ bằng chứng nào, nhưng lúc này tôi tin chắc rằng

Joyce Carlyle đã bị sát hại.

3.

Quốc lộ có khả năng khiến ông gà gật chẳng khác nào một bộ phim dở

ẹc, nên Caradec đã chọn cách đi theo các lối tắt để quay về Paris. Ông dừng
lại trước một trạm xăng ở lối ra đường Vitry-le-FranÇois. Đèn hiệu báo dầu
của ông đã lại sáng lên từ vài ki lô mét trước. Trạm xăng sắp đóng cửa,
nhưng “cậu bé” đang tắt máy bơm vẫn đồng ý đổ đầy bình cho ông. Marc
chìa cho cậu ta một tờ bạc.

— Thêm dầu cho tôi và bỏ chiếc bi đông vào cốp.
Trong cửa hàng, ông mua chiếc sandwich cuối cùng còn sót lại. Bánh

mì công nghiệp Bắc Âu và cá hồi nhồi đầy chất độc. Ông ra ngoài vừa
nhấm nháp vừa kiểm tra điện thoại. Và phát hiện một tín nhắn SMS của
Malika Ferchichi, hộ lý y học tâm lý ở trung tâm Sainte-Barbe. Một tin
nhắn vừa ngắn gọn vừa khiến ông ngạc nhiên:

Nếu anh muốn mời tôi ăn tối…
Tôi rảnh vào cuối tuần. M.F.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.