tới, tôi trở thành một trợ lý riêng, giấc mơ được đi học của tôi đã trở thành
sự thật và giờ thì là ngôi nhà này.
Đây là ngày lễ Giáng Sinh tuyệt vời nhất kể từ khi cha tôi mất. Chúng tôi
còn có cả món gà Tây. Bữa tối vô cùng đặc biệt bởi mỗi nhân viên của Tập
đoàn Petrakis đều được nhận túi quà cùng những món đồ Giáng Sinh.
Sau Giáng Sinh, tôi quyết định đi thăm bà nội tôi ở Georgia. Mất khoảng
13 tiếng để đi từ New York tới Georgia vì vậy tôi chỉ đi một mình. Bác sĩ
không cho mẹ tôi đi lại nhiều vì tình trạng sức khỏe của bà. Sapphire rất
muốn đi cùng tôi nhưng con bé không thể để mẹ ở nhà một mình được.
Bà của tôi, Adelle Collins là một phụ nữ 71 tuổi. Trước kia bà từng là
nhân viên công tác xã hội, kể từ khi ông nội tôi mất cách đây 8 năm bà đã
dành hết thời gian của mình làm việc lại nữ tu viện Thánh Mary ở Georgia.
Con gái của bà, tức em gái của cha tôi, Annie Collins cũng làm việc tại đây.
Nữ tu viện Thánh Mary… Đây đã từng là nhà của tôi. Tôi đã ở đây trong
khoảng 1 năm – Trốn tránh.
Các xơ cùng với cô của tôi Annie và bà nội tôi đã giúp tôi vượt qua
khủng hoảng. Khi cha tôi mất, tôi đã vô cùng tuyệt vọng. Tô trở nên bất
cần, vô trách nhiệm và hư hỏng.
“Jade, chúng ta rất nhớ con. Mẹ của con thế nào rồi?”
“Mẹ cháu vẫn khỏe bà ạ, bà ấy vừa phải tiếp tục điều trị.”
“Ồ, bà rất tiếc vì chuyện đó. Hy vọng mẹ con sẽ sớm bình phục hoàn
toàn.” Bà tôi nói.
“Sapphire thì thế nào? Việc học hành của con bé vẫn ổn cả chứ?” Cô
Annie tiếp lời. Bà ấy đang mở túi đồ tạp hóa tôi mang tới tu viện và những
món quà nhỏ cho lũ trẻ trong trại mồ côi.