CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 22

“Bây giờ chị gọn đi nhiều lắm rồi,” Sofia trả lời.
Tôi biết mình không nên để cái cân làm kì đà cản mũi. Hạnh phúc là phải
tự mình nắm bắt. Tôi cũng đấu tranh dữ dội lắm chứ, nhưng lâu lâu mới
thắng, còn cái cân thì thường xuyên…
“Ngoại em hay nói, ‘Solo las ollas saben los hervores de su caldo. ’”
“Cái gì đó liên quan tới súp hả?” Tôi đoán. Mỗi lần Sofia trích dẫn những
câu nói của bà ngoại, chúng thường liên quan đến thức ăn.
“Chỉ có cái nồi mới biết nước trong nó đang sôi,”
Sofia nói. “Làm sao chị biết Joe Travis đang nghĩ gì.
Biết đâu anh ta lại thích mẫu người đầy đặn? Giống như mấy tên đàn ông
mà em quen ở San Antonio ấy, tụi nó lúc nào cũng chết mê những cô nàng
có cặp mông to.” Con bé vỗ mông để nhấn mạnh, rồi đi đến chỗ cái laptop.
“Em làm cái gì ấy?” Tôi hỏi.
“Tra anh ta trên Google.”
“Ngay bây giờ hả?”
“Chỉ mất có một phút thôi mà chị.”

35

“Một phút cũng không được — em đang trong giờ làm việc đó, quên rồi
hả?”
Sofia quăng cho tôi một cục lơ và tiếp tục gõ bàn phím theo kiểu hai ngón.
“Chị không quan tâm em tìm ra cái gì về anh ta,”
Tôi nói. “Vì chị bận với những gì chúng ta đã lên kế hoạch…. là cái gì ấy
nhỉ? ….. à phải rồi, là MỘT ĐÁM
CƯỚI.”
“Ui mẹ ơi, anh ta nóng bỏng chết đi được,” Sofia nhìn chằm chằm vào màn
hình máy tính. “Cả anh trai anh ta cũng thế.”
Con bé nhấp vào một mục tin tức hằng ngày ở Houston, ở trên cùng là hình
ba người đàn ông vận áo đuôi tôm. Một trong số họ là Joe, nhìn anh ta trẻ
măng và ốm hơn bây giờ nhiều. Từ lúc chụp tấm hình này, anh ta chắc phải
lên ít nhất là mười ba kí sáu cho đống cơ bắp đó. Dòng tiêu đề bên dưới
tấm ảnh xác định thân phận của hai người còn lại, một người là anh trai của
Joe, Jack, người kia là ba anh ta, Churchill. Cả hai cậu con trai đều cao hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.