CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 322

Chapter 22.

Ngay khi vừa đặt chân vào cửa là tôi đã nghe thấy tiếng Coco sủa như điên.
Con bé mừng rỡ nhào từ ghế sofa đến chỗ tôi. “Coco!” tôi vội bỏ hết túi
xuống đất để bế nhóc.
Con bé vừa liếm liếm, cạ cạ vào người tôi vừa sủa như thể đang phàn nàn
việc tôi ra ngoài lâu như vậy mới về.
Tôi nghe tiếng mọi người hoan nghênh mình trở lại từ khắp nơi trong văn
phòng truyền đến.
Được trở về nhà thật tốt.
“Chó không cảm nhận được thời gian đâu,” Sofia sải bước đi đến chỗ tôi.
“Nó nghĩ chị đã đi hai tuần thay vì hai ngày đấy.”
“Nhưng đúng là cảm giác cứ như là đã hai tuần rồi ấy,” tôi nói.
Con bé hôn lên hai má tôi, trong khi Coco vui sướng nhoi nhoi giữa hai
đứa. “Ôi, cuối cùng chị cũng về rồi. Em nhận được vài tin nhắn của chị,
nhưng cả ngày hôm qua thì chả nhận được gì cả.”

505

“Sự kiện diễn ra trong hai ngày này vượt xa cả những bộ phim truyền hình
kịch tính nhất mà ta đã xem nữa,” tôi nói. “Em chuẩn bị tâm lý để bị sốc
đi.”
Steven bật cười, rồi bước lên ôm tôi. Sau cái ôm nồng nhiệt, anh lùi lại nhìn
tôi với đôi mắt xanh sáng lấp lánh. “Bây giờ anh đã miễn dịch hoàn toàn
với các loại chấn động rồi,” anh nói. “Anh đã xem nhiều bộ phim ngu ngốc
tới nỗi có thể lên làm biên kịch được luôn ấy chứ.”
“Tin em đi, những gì em sắp kể sẽ là một bài kiểm tra cho anh đấy.” tôi cau
mày khi Coco hôn má mình, vì lưỡi con bé nhám quá. “Khi em đi không ai
xịt dầu dừa lên lưỡi con bé à?” tôi hỏi. “Giờ nó như cái cây dũa móng rồi
đây nè.”
“Em đã cố gắng hết sức rồi. Nó có để cho ai đụng tới cái lưỡi đâu mà xịt,”
Sofia lên án. “Steven, nói chị ấy nghe đi.”
“Phải, cô ấy đã rất cố gắng, anh có thể làm chứng,” anh ủng hộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.