CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 41

“Chắc chắn.” Charlie nhìn thẳng vào mắt tôi.
“Cảm ơn đã kể với tôi về những gì cô đã phải trải qua. Tôi biết nó thật
không dễ dàng.”

64

“Tôi vui vì nó giúp được cho anh.” Khi hai chúng tôi cùng đứng lên, tôi
mới phát hiện ra chân mình đang run rẩy.
Charlie nhìn xuống tôi, mặt hơi nhăn lại. “Chúng ta sẽ không nói chuyện
này với bất kỳ ai…được chứ?”
“Tôi cũng giống như luật sư hay bác sĩ vậy,” tôi bảo đảm với anh ta. “Cuộc
nói chuyện của chúng ta là tuyệt mật.”
Anh ta gật đầu và thở phào nhẹ nhõm.
“Bây giờ tôi phải đi rồi,” tôi nói. “Trong thời gian chờ đợi, tôi nghĩ anh nên
giữ khoảng cách với Wyatt và những câu chuyện tào lao của anh ta. Tôi
biết anh ta là bạn anh, nhưng nói thật thì, anh ta là phụ rễ tệ nhất mà tôi
từng thấy.”
Charlie cười méo mó. “Lần này tôi cũng không bênh cậu ấy được.”
Trên đường ra cửa, tôi thật sự cảm nhận được sự can đảm của Charlie. Anh
ấy dám cam kết với nỗi sợ hãi lớn nhất của đời mình. Một thứ can đảm mà
tôi không bao giờ có, cũng không bao giờ dám có.

Sẽ không còn người đàn ông nào có khả năng làm tôi đau khổ như cái cách

mà Brian đã từng…. cái 65

cách mà mém nữa Charlie đã làm với Sloane. Tôi cúi xuống lấy túi xách,
trong lòng thì như trút được cục tạ mấy chục ký.
“Gặp lại cô sau nhé,” Charlie gọi với theo khi tôi đi xuống cầu thang.
Nhiều khi tôi thấy tôi chẳng khác gì một kẻ đạo đức giả. Khuyên người ta
mặc kệ những rủi ro mà kết hôn, trong khi bản thân tôi sẽ không bao giờ
làm như vậy. Nhưng bản năng mách bảo với tôi rằng Charlie và Sloane sẽ
sống hạnh phúc bên nhau, hay ít nhất họ cũng có cơ hội để được hạnh phúc
như bao nhiêu người khác.
Val đang chờ tôi ở cửa trước. “Thế nào rồi chị?”
cô ấy hỏi một cách lo lắng.
“Tiếp tục công việc thôi,” Tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.