CÔ GÁI NĂM ẤY CHÚNG TA CÙNG THEO ĐUỔI - Trang 4

Để giành được danh hiệu “Lớp vẻ vang” mỗi tuần, thầy Lại yêu cầu

rất cao với việc giữ trật tự trong giờ học, thủ đoạn quản lý mà thầy áp dụng
cũng là chính sách cao tay “chó cắn chó”. Mỗi thứ Hai hằng tuần, cả lớp
đều phải nặc danh viết tên ba người hay làm ồn nhất tuần vào một tờ giấy
trắng, giao cho lớp phó kỷ luật Tào Quốc Thắng thống kê lại.

Mỗi lần bản danh sách đen ra lò, kẻ đầu bảng bị tố nhiều nhất liền

dính chưởng, thầy Lại sẽ gọi điện báo với phụ huynh tất cả hành vi của vị
vua quậy này ở trường, sau đó trừng phạt đủ kiểu, khiến cho đứa thường
xuyên được vinh dự đứng đầu bảng là tôi đây cực kỳ phiền phức.

Đối với sự kiện tôi bị phạt ngồi cạnh bức tường, một mình lẻ bóng như

trên đảo hoang suốt giờ học, cả lớp bốn mươi lăm học sinh đều hờ hững
như không, đứa nào đứa nấy đều háo hức chờ xem sự việc tiếp theo phát
triển thế nào như thể đang xem một vở kịch hay ho vậy.

Đúng thế, chuyên gia quậy phá đứng đầu bảng danh sách đen như tôi

đây, làm sao có thể gục ngã trước thứ hình phạt vớ vẩn này chứ?

“Ha ha, giờ xem mày làm thế nào?” Dương Trạch Vu vuốt tóc, thằng

này là “bảng nhãn” trong bản danh sách đen kia.

“Móa.” Tôi không phục chút nào, mang đến tiếng cười vui vẻ cho mọi

người chẳng lẽ lại là một cái tội?

“Này, nói thật nhé, tao không tố mày đâu!” Liêu Anh Hoằng muốn nói

đến việc bỏ phiếu nặc danh để lập danh sách đen. Bản thân nó cũng là đứa
chuyên chọc cười trong lớp, đương nhiên là khách quen mặt của bản danh
sách đen kia.

“Tao cũng không tố mày mà, thằng chó con, rõ ràng mày còn ham

quậy hơn cả tao.” Tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.