CÔ GÁI THÁNG SÁU - Trang 17

“Vương Thế Vĩ có người yêu rồi.”

“Hả? Chàng có người yêu rồi ư?”

“Sao cậu biết?”

“Cậu chắc chắn chứ?”

“Dĩ nhiên là chắc chắn rồi, tớ tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ còn giả à?”

“Cậu nhìn thấy hả? Nhìn thấy ở đâu vậy?”

“Tớ đến nhà ăn số 3 ăn cơm, nhìn thấy hắn ta đi với một cô nàng.”

Mọi người liền thở phào. “Đi ăn cùng nhau thì là người yêu hả?”

“Dĩ nhiên rồi, cô nàng đó dồn hết những thứ không ăn sang bát hắn

ta.”

“Thế hắn làm thế nào?”

“Còn phải làm thế nào nữa! Ăn hết thôi.”

Vương Quân nghe mà vô cùng ngưỡng mộ! Không biết cô nàng nào

có diễm phúc lớn như vậy, không những được ngồi ăn với Vương Thế Vĩ
mà còn được gạt hết đồ ăn mình không ăn sang cho anh, anh cũng không
phản đối mà ăn hết ngay, việc này…cũng có khác gì hôn nhau đâu nhỉ?

Cô tưởng tượng ra cảnh nếu mình cũng được ngồi ăn cùng bàn với

Vương Thế Vĩ, chắc chắn cô sẽ gắp hết những thứ anh thích ăn trong bát cô
sang bát anh.

Nhưng sao đàn ông lạ vậy nhỉ? Luôn thích yêu những người dồn cho

họ những đồ ăn mà họ không thích và không yêu những người hay nhường
các món mà họ thích sang bát họ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.