CÔ GÁI THÁNG SÁU - Trang 290

Xe chạy được một lát, anh liền thốt lên: “Mỹ chẳng có gì cả, chỉ được

cái đất rộng người thưa.”

“Đất rộng người thưa tốt hay không tốt?”

“Người đi trên đường ít tất nhiên là tốt rồi, nếu không đường tắc khổ

chết đi được. Nhưng người ít đến mức muốn tìm người đá bóng cũng
không có.”

“Giờ thỉ ổn rồi còn gì, anh về nước rồi, chắc đã tìm được người đá

bóng rồi đúng không?”

“Người thì không thiếu, nhưng anh đâu có thời gian.”

“Thế thì cũng như nhau, vẫn chẳng được đá bóng còn gì?”

“Khác chứ, ở bên đó không đá bóng, là anh tự lựa chọn, anh cam tâm

tình nguyện. Ở bên này không đá bómg là do bị ép, anh cảm thấy mình là
kẻ bất tài. Lần này Long Long về nước, hai bố con mình phải tập cho ổn
mới được.”

Cô giật bắn mình, vội nói: “Còn xem nó có thích không đã, nếu nó

thích thì đá, không thích thì anh đừng ép.”

“Anh biết ngay là em gàn, thằng con anh bị biến thành kẻ bất tài trong

tay em rồi!”

Cô không dám nói gì thêm nữa, sợ hai vợ chồng lại cãi nhau đến cả

lúc làm thủ tục sang tên.

Đến bãi đổ xe trước cửa công ty sang tên, nhìn thấy người đại diện của

mình đã có mặt và đứng bên ngoài đợi họ, cô liền giới thiệu hai bên với
nhau: “Đây là người đại diện em mời, chị Cynthia. Đây là anh Vương Thế
Vĩ, chồng em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.