CÔ GÁI THÁNG SÁU - Trang 310

Vương Thế Vĩ liền cười lớn. “Chuyện từ đời nảo đời nào rồi, em vẫn

còn nhớ hả? Sau khi anh sang Mỹ, nhà bọn họ không dám chạy đua với nhà
anh nữa, làm sao đua nổi?”

“Cô ta đến nhà anh làm gì?’

“Anh nói rồi đó thôi. Đến chơi. Hơ hơ, giờ thì cô ta ngưỡng mộ nhà họ

Vương anh vô cùng, lại còn vòng vo tam quốc nhờ anh đưa con cô ta sang
Mỹ học nữa…”

“Anh nhận lời rồi à?”

“Việc gì anh phải nhận lời? Nhưng anh cũng sẽ không từ chối.”

“Tại sao?”

“Treo cô ta ở đó cho cô a nhìn thấy nước mà không uống được, tha hồ

mà chết khát!”

Cô bực bội nói: “Anh làm thế làm gì?”

“Không làm gì cả, trả thù chút thôi.”

“Trả thù cái gì?”

“Ai bảo hồi đó cô ta đá anh? Hừ, giờ thì hối hận rồi chứ?”

Mặc dù cô không tán thành việc Vương Thế Vĩ trả thù Tông Gia Anh

theo cách này, nhưng điều này cũng cho thấy đối với Tông Gia Anh, anh
chỉ còn hận, không còn yêu, chắc là sẽ không phát triển thành bồ bịch được.

Lại mấy ngày nữa trôi qua, anh trai cô đích thân đến thành phố D đón

Long Long về thành phố E.

Cuối cùng cô mới cảm thấy như trút được gánh nặng ngàn cân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.